Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Bố Chồng Lạnh Lùng

Chương 93



Dưới ánh đèn vàng nhạt, hai người như đang khiêu vũ, môi quấn quýt, loạng choạng tiến về chiếc giường cứng nhắc của Gia Long.

“Bịch…”

Gia Long biết nệm giường của mình quá cứng, ngay khoảnh khắc ngã xuống, ông xoay người một vòng kiểu waltz, để mình làm đệm thịt, tránh làm đau người yêu thương.

Nằm trên giường, Gia Long ôm trọn cơ thể thơm ngát của Bảo Lan vào lòng, nhìn thẳng vào cô, ánh mắt vẫn rực cháy và ngỡ ngàng như lần đầu gặp.

Dù đã có nhiều lần thân mật với Gia Long, ánh mắt ấy vẫn khiến trái tim Hoàng Bảo Lan rung động, mặt cô đỏ bừng, e thẹn. Không chịu nổi, cô chỉ đành vùi đầu vào ngực ông, miệng làm nũng.

“Nhìn gì chứ, trước giờ chưa thấy sao?”

Khoảnh khắc ngọt ngào này như mật ong đặc quánh, trôi nổi trong không khí. Hướng đi tốt nhất tất nhiên là một cuộc tấn công mãnh liệt, nhưng Gia Long, lão “thẳng nam” này, lại phá hỏng không khí mà hỏi.

“Bảo Lan… em… em không phải không cho anh làm ở nhà sao… sao em lại đến đây?”

“Có thịt thì ăn đi, hỏi nhiều thế làm gì!?”

Đó là lời độc thoại trong lòng Hoàng Bảo Lan.

Hỏi ra những lời phá hỏng không khí như vậy không phải vì Gia Long quá thẳng mà không hiểu ý, mà dù ông đã hơn bốn mươi tuổi, với Hoàng Bảo Lan, ông vẫn nhạy cảm và cẩn trọng như mối tình đầu.

Giống như những cậu trai trẻ, chỉ cần thấy người yêu nhíu mày hay mỉm cười không lý do, họ sẽ bám theo hỏi không ngừng.

“Em sao thế… em sao thế… em sao thế…”

Có lẽ đây là tác dụng phụ của việc quá quan tâm, chỉ cần người mình yêu có chút thay đổi bất thường, dù tốt hay xấu, cũng phải hỏi cho ra lẽ mới yên tâm.

Hoàng Bảo Lan cuối cùng cũng kìm lại ý định trêu chọc ông, cô nằm trên ngực ông, lặng lẽ suy nghĩ một lúc.

“Tôi… tôi nhớ ông nên đến thôi… Gia Long…”

“Ừ? Bảo Lan! Em nói!”

Chỉ một chút chủ động và lời ngọt ngào, Hoàng Bảo Lan nằm trên ngực Gia Long còn cảm nhận được nhịp tim ông đập nhanh hơn và vòng tay siết chặt trong khoảnh khắc.

Phản ứng mãnh liệt của Gia Long khiến suy nghĩ của cô bất giác lạc lối.

“Thật sự có một người đàn ông vì mình mà cuồng nhiệt đến vậy sao?”

Đó là một cảm giác kỳ diệu và tuyệt đẹp, như thể trong khoảnh khắc xuyên qua sương mù, nhìn thẳng vào trái tim của Gia Long, hoàn toàn sở hữu một con người từ trong ra ngoài. Vốn đến đây với lòng cảm động và áy náy, giờ đây cô lại bị trải nghiệm giác ngộ tuyệt vời này triệt để gỡ bỏ lớp phòng ngự cuối cùng. Cô thậm chí còn khao khát trao cả tâm hồn mình cho Gia Long, muốn hòa quyện linh hồn với ông.

Cô chống người dậy khỏi cơ thể Gia Long, muốn nói gì đó thật nghiêm túc với ông, nhưng vừa nâng eo lên đã bị con cặc cứng ngắc chạm vào, lại còn đúng ngay chỗ nhạy cảm.

Hoàng Bảo Lan muốn nói lời yêu thương, muốn bày tỏ tình cảm với Gia Long, nhưng cô lại không biết mở lời thế nào. Ở một số khía cạnh, cô còn vụng về hơn cả Gia Long. Bị chạm vào như vậy, cô lại tìm được cơ hội mở lời, nhưng vẫn không thể dịu dàng nổi.

“Ư… con cặc thối của ông… sao lúc nào cũng cứng thế… cả ngày chỉ nghĩ đến mấy chuyện đó, hừ, đáng ghét chết đi được…”

Gia Long cũng cảm nhận được Hoàng Bảo Lan có điều muốn nói với mình, trong lòng căng thẳng không thôi. Đột nhiên bị trách, ông lập tức luống cuống giải thích.

“Bảo Lan, anh… anh… không phải thế… anh thích em, anh yêu em… nhìn thấy em thì… xin lỗi…”

Ông vừa nói vừa lén lút trượt người xuống, cố né con cặc đang cương cứng khỏi cơ thể cô.

Hoàng Bảo Lan cũng không nghĩ nhiều, chỉ làm nũng nói ra những lời đó, không ngờ Gia Long lại phản ứng mạnh như vậy. Cô không phải cô gái ngây thơ, tất nhiên hiểu rằng tình dục và tình yêu khó tách rời, huống chi chính cô cũng thường mong chờ Gia Long bất kể lúc nào, ở đâu, rút con cặc ra từ quần tây, đâm vào cơ thể mình…

Cô đưa tay xuống dưới, nắm lấy con cặc đang cố “chạy trốn”, trực tiếp lôi nó ra khỏi quần ngủ. Không nói được lời ngọt ngào, Hoàng Bảo Lan quyết định bày tỏ tâm ý của mình theo một cách khác.

“Hừ… Gia Long, lão lưu manh này… không cần giải thích… thật ra… tôi cũng giống ông… muốn ông…”

“Ư… muốn ông… địt tôi… a…a..”

Vừa nói, Hoàng Bảo Lan vừa trèo lên con cặc mà chính cô đã lôi ra. Vốn không mặc quần lót, giờ lại càng tiếp xúc không chút cản trở. Cô điều khiển eo trượt vài cái, trực tiếp khiến đầu khấc tròn căng chui vào, ngồi xuống một cái, chủ động để nó tiến sâu vào cơ thể.

“Ư…Ư…Ư”

“Gừ…”

Gia Long nào từng được hưởng thụ cảm giác này, khoảnh khắc con cặc bị ép trượt vào cái lồn ướt át, ông sướng đến nhắm nghiền mắt, cùng Hoàng Bảo Lan phát ra một tiếng rên thoải mái.

“Ô… xì… ô…ô… sâu quáaa…”

Cảm giác của Hoàng Bảo Lan chắc chắn mãnh liệt hơn Gia Long, tư thế nữ trên nami dưới này khiến con cặc đâm sâu hơn, cả vòng eo cô tê dại, suýt không ngồi vững. Cô rên rỉ một lúc mới ổn định lại cảm xúc, hai chân vẫn phải giữ sức, không dám để toàn bộ cơ thể đè xuống con cặc ấy.

Cô nhìn Gia Long, trên mặt nở nụ cười phấn khích, gò má đỏ ửng như say rượu.

“Ư, lão già… ư… sướng không?”

“Hà… hà… hà…”

Gia Long thở dốc liên tục, sợ cơ thể Hoàng Bảo Lan đang chênh vênh không chịu nổi, ông đưa tay đỡ lấy eo cô, rồi…

“Bảo Lan… sướng… nhưng mà… em rốt cuộc sao thế?”

Kể từ khi nghe Gia Long kể xong bí mật của mình, Hoàng Bảo Lan luôn uể oải, về nhà lại trốn trong phòng một mình, giờ đột nhiên chạy đến và chủ động như vậy, Gia Long thực sự không yên tâm. So với chuyện làm tình, ông rõ ràng quan tâm đến cảm xúc của cô hơn, hôm nay không hỏi ra được nguyên nhân thì không thể dừng lại.

“Cặc to đâm lồn, em ngồi trên,

Sâu vào tử cung, nước lồn chảy,

Rên rỉ khe khẽ, tình thêm đậm,

Dục vọng bùng cháy, lòng ngất ngây”

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...