Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Bố Chồng Lạnh Lùng

Chương 86



Khi tinh thần đã buông bỏ kháng cự, cơ thể Hoàng Bảo Lan cũng trở nên mềm nhũn theo. Bị Gia Long đặt trên bàn làm việc, cô mắt mọng nước, má phớt hồng, dáng vẻ như mặc cho người ta xâu xé.

“Vậy ông… nhẹ thôi… đừng làm rách tất chân… lát nữa tôi còn phải về…”

“Được!”

Gia Long đáp, tay luồn vào váy công sở của cô, móc vào mép tất chân và quần lót, kéo cả hai xuống cùng lúc.

Hoàng Bảo Lan cũng phối hợp nâng chân lên, nhưng khi kéo được nửa chừng, Gia Long đột nhiên dừng lại, giữ cô ở một tư thế mà với cô là vô cùng xấu hổ.

“Ông… ông làm gì thế?”

Hoàng Bảo Lan lập tức bất mãn phản đối.

Gia Long chẳng thèm để ý, chỉ chăm chú nhìn vào khu vườn ướt át giữa hai chân cô.

“Ực…”

Cổ họng ông nhấp nhô, tay lại dùng sức, ép hai chân cô về phía cơ thể, khiến phần hạ thể lộ ra càng thêm nhô cao.

Tư thế này hoàn toàn che khuất tầm nhìn của Hoàng Bảo Lan, khiến cô hoảng loạn.

“Ông… ông định làm gì vậy…”

“Hà… Bảo Lan… đẹp quá…”

Gia Long thở hổn hển, nhưng lại thốt ra một câu chẳng đầu chẳng đuôi.

“Cái gì, ông nói gì thế?”

Hoàng Bảo Lan cố gắng hạ chân xuống để xem ông đang làm gì, nhưng tay Gia Long như thanh thép bị hàn chặt, không có chút khả năng buông lỏng nào.

“Bảo Lan, anh… anh muốn…”

“Gia Long, rốt cuộc ông muốn làm gì hả?!”

Hoàng Bảo Lan gấp gáp hỏi, bị nhìn chằm chằm vào chỗ kín đáo nhất khiến cô vừa xấu hổ vừa nóng lòng.

Gia Long không nói tiếp, nhưng lại dùng hành động để thể hiện. Ông quỳ một gối xuống sàn, đưa miệng hôn lên vùng ướt át đó.

“Ôi… đừng hôn mà… bẩn… a…a..”

Hoàng Bảo Lan chỉ kịp nói câu này trước khi chìm đắm trong khoái cảm mãnh liệt từ đôi môi và chiếc lưỡi trơn ướt, linh hoạt của Gia Long. Hai chân cô cuối cùng thoát khỏi sự kìm kẹp của ông, nhưng lại kẹp chặt lấy đầu ông.

“Ư… a… bẩn… đừng…ưmmm”

Miệng ông ngậm lấy cánh hoa căng mọng vì sung huyết, lưỡi mạnh mẽ luồn vào trong, khuấy động điên cuồng. Dâm thủy của Bảo Lan vốn đã dồi dào, dưới sự kích thích này càng tuôn trào không ngừng.

“Ực…”

Dưới sức hút của miệng, một dòng nước lồn lớn bị Gia Long nuốt vào bụng. Hành động này như thể khiến ông nếm được món ngon nhất trần đời, ông bắt đầu tham lam nuốt lấy từng dòng mật ngọt chảy ra không ngừng.

“A… Gia Long… ông… sao ông còn uống… ư… đừng liếm nữa… sắp lên.. đỉnh rồi… lên rồi… ư…”

Hoàng Bảo Lan đột nhiên vặn vẹo cơ thể, né khỏi màn liếm láp hung hãn của Gia Long, nghiêng người nằm sấp trên bàn làm việc rộng lớn, không ngừng run rẩy.

Mãi một lúc sau cô mới hoàn hồn, quay gương mặt đỏ bừng nhìn Gia Long, miệng có chút bực bội hỏi.

“Ngon không?”

Gia Long thần người, dường như vẫn đang đắm chìm trong dư vị vừa rồi. Nghe Hoàng Bảo Lan oán trách, ông ngây ngô gật đầu.

“Ngon!”

Tất chân và quần lót của Hoàng Bảo Lan bị kéo xuống một nửa, treo lơ lửng ở đầu gối, mông trần nằm sấp trên bàn, chỉ bị liếm thôi mà đã lên đỉnh. Tình trạng này khiến cô vừa xấu hổ vừa lúng túng, câu trả lời nghiêm túc của Gia Long càng khiến cô bực mình đến ngớ người.

“Được, ngon thì sau này ông cứ uống đi, không cần làm gì khác nữa!”

Hoàng Bảo Lan làm bộ kéo tất và quần lót lên, Gia Long lúc này mới bừng tỉnh khỏi dư vị, vội ngăn tay cô lại.

“Thế… thế sao được.”

Hoàng Bảo Lan hung dữ cố ý hỏi.

“Ông còn muốn làm gì nữa!?”

“Địt em!”

Gia Long vừa nói vừa tháo dây lưng, con cặc đen sì, to lớn bật ra. Hoàng Bảo Lan, người chứng kiến toàn bộ quá trình, tim cũng đập theo nhịp con cặc ấy. Những lời định làm mình làm mẩy bị nghẹn lại, chỉ phát ra một tiếng hừ nhẹ từ mũi.

Đúng là một khi đã biết mùi vị, cô giờ cũng đã bị con cặc to lớn của Gia Long chinh phục, lâu ngày không làm cô cũng sẽ thèm.

Gia Long mạnh bạo nắm lấy hai chân cô, vẫn không có ý định giúp cô cởi tất, trực tiếp kéo cô về mép bàn, đầu khấc to lớn kề sát cửa lồn, nhắm đúng vị trí, rồi một phát đâm thẳng vào, xuyên đến tận tử cung.

Gia Long qua bao lần mây mưa cũng đã quen, động tác thành thục.

“AAA… ông… lần trước tôi chẳng phải bảo ông chậm thôi sao…”

“Xin lỗi, xin lỗi, Bảo Lan, anh… anh kích động quá!”

“Hừ!”

Gia Long giảm tốc độ rút ra đâm vào, nhưng không phải vì muốn dịu dàng, mà vì tư thế này lại khiến ông khai phá ra “một vùng thảo nguyên” tuyệt đẹp. Chỉ cần cúi đầu một chứt là có thể nhìn thấy con cặc của mình ra vào trong lồn cô.

Hoàng Bảo Lan vốn đang rất hưởng thụ động tác nhẹ nhàng này, nhưng vừa ngẩng đầu lên đã phát hiện lý do ông dịu dàng, lòng lại vừa xấu hổ vừa giận, cô giơ chân đạp vào ngực ông.

“Không được nhìn!”

Gia Long thuận tay nắm mắt cá chân cô, áp lên mặt mình, còn chia sẻ cảm nhận với cô.

“Bảo Lan, anh nhìn con cặc mình đâm vào lồn em… trong lòng thấy thật mãn nguyện…”

“Hừ, mãn nguyện cũng không được nhìn, xấu hổ chết đi được.”

“Hì hì…”

Gia Long cười xấu xa, không nhìn tiếp, mà chuyển sự chú ý sang bàn chân nhỏ trong tay, từng tấc từng tấc hôn lên.

“Ư… Gia Long, ông đúng là thuộc giống chó sao mà cái gì cũng liếm thế, không thấy bẩn à!”

“Bảo Lan, từng tấc da thịt trên người em anh đều muốn hôn, sao có thể bẩn được, với anh, em chính là thứ sạch sẽ nhất trên thế gian này.”

“Ông mới là thứ… a… chậm thôi… a…a…”

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...