Bố Chồng Lạnh Lùng
“A… nhẹ thôi… đau…”
Sự dịu dàng của Gia Long không kéo dài được bao lâu, nhanh chóng trở nên bạo liệt. Ông ngậm cả nửa bầu ngực căng tròn vào miệng, chẳng có chút kỹ thuật gì, chỉ điên cuồng liếm, ra sức mà mút.
Hoàng Bảo Lan không chịu nổi đau, cơ thể liên tục né tránh, cuối cùng ngã xuống ghế da mới thoát khỏi cái miệng hung tàn của Gia Long.
Gia Long thuận thế đè lên, mắt ông lấp lánh ánh sáng.
Tính kỹ thì đây là lần đầu tiên hai người làm tình trong trạng thái “em tình anh nguyện”.
Núm vú đã sưng lên, Hoàng Bảo Lan giơ tay tát một cái vào đầu ông.
“Đau chết đi được, ông định mút ra sữa sao!?”
Từ “mút sữa” khiến Gia Long xấu hổ tột độ, gương mặt đen đúa của ông đỏ bừng rõ rệt, ông vội vùi đầu vào cổ cô để che giấu sự ngượng ngùng.
“Không được nói bậy!”
Nếu Gia Long không nói câu này, Hoàng Bảo Lan còn không nhận ra ông đang xấu hổ.
Cô ôm lấy cái đầu đang quậy phá ở cổ mình, cố ý nói thêm.
“A… tôi… đâu… đâu có nói bậy… chẳng phải ông đang mút sữa sao… A… đừng cắn… hừ… không biết xấu hổ… mút sữa của con dâu ông… a…”
Lúc này, Hoàng Bảo Lan lại nhớ đến danh phận con dâu, nói vậy càng khiến Gia Long xấu hổ đến không biết giấu mặt vào đâu. Bị chọc đúng điểm đau, ông tức giận, vội vã lột quần lôi con cặc cứng như thép ra, eo đẩy một cái, đầu khấc chạm ngay vào cửa lồn ướt át của Hoàng Bảo Lan.
Chỉ vừa chạm vào, Hoàng Bảo Lan đã cảm nhận được khí thế hung hãn của con cặc to lớn, vội vàng cầu xin.
“Đợi chút… đợi chút… ông chậm thôi… tôi… tôi không nói nữa…”
“Hừ!”
Gia Long mặt lạnh hừ một tiếng, nhưng cũng không đâm thẳng vào, mà dừng lại ở cửa lồn, cọ xát qua lại.
Hoàng Bảo Lan bị ông đè dưới thân, nâng mặt ông lên, nhẹ nhàng xoa, giống như đang an ủi một“chú chó lớn”.
“Con cặc… của ông… to quá… lại cứng… ư…ư…. lúc đâm… vào dịu dàng chút được không… mỗi lần… vừa vào là đau không chịu nổi…ư”
“Ừ…”
Gia Long đúng là bị Hoàng Bảo Lan làm cho tức, giờ sắc mặt vẫn không dễ nhìn, bực bội đáp một tiếng.
“Hì hì…”
Hoàng Bảo Lan biết mình đã tìm được điểm đáng yêu của Gia Long, xoa khuôn mặt lạnh lùng của ông, cười xấu xa.
“A… chậm thôi… từ từ đâm vào nhé…”
Nhận được lệnh, eo Gia Long bắt đầu tăng dần sức ép, đầu khấc to lớn cũng dần xâm nhập vào vũng lầy ướt át.
“Ư… to thật… căng… a…a… vào rồi… đồ xấu xa…”
“Hà… Bảo Lan… hự…”
“AAAA… căng chết mất… vào hết rồi… ư…ư”
Cảm nhận được con cặc của Gia Long đã vào trong hoàn toàn, Hoàng Bảo Lan vòng chân qua eo ông, không để ông vừa đút vào đã địt mạnh.
“Lão lưu manh, lần này vừa lòng chưa… đã đâm sâu vào tận tử cung người ta rồi… hừ…”
“HỜ… sướng quá… Bảo Lan… lồn em… ấm quá… khít quá…”
Câu nói ngây ngô này khiến Hoàng Bảo Lan cảm giác ông như một thằng nhóc lần đầu biết mùi gái.
“Muốn động không?”
“Ừ…”
“Vậy ông… từ từ trước nhé…nhẹ nhàng thôi…”
Gia Long đồng ý, Hoàng Bảo Lan mới thả chân ra, ông cũng giữ lời, chậm rãi rút ra đâm vào.
Với kích thước của Gia Long, tần suất nhẹ nhàng như thế này khiến Hoàng Bảo Lan cảm thấy thoải mái nhất, không đến mức bị địt đến chết đi sống lại.
Không còn căng thẳng, “từ điển trai tân” của Gia Long cũng có cơ hội lên tiếng.
“A… Bảo Lan… lồn em… ra nhiều nước quá… ướt át quá… em nghe này…”
Nói xong, ông cố ý rút cả con cặc ra, rồi đâm vào lại, để âm thanh dâm đãng vang lên rõ rệt hơn.
“Nhép…Nhép…Nhép..”
Lần này đến lượt Hoàng Bảo Lan xấu hổ.
“Hừ… còn không phải tại ông… tại ông làm tôi ra… tại con cặc xấu xa của ông… địt ra… a…a…a…”
Nghe thấy từ “địt”, Gia Long lại hăng lên, tần suất rút ra đâm vào rõ ràng nhanh hơn nhiều.
“Đúng! Là anh địt… Bảo Lan… anh thích địt em… ngày nào cũng muốn địt em… địt em thật mạnh…”
“AAA… ai cho ông… nhanh thế… ư…ư.. ông còn muốn ngày nào cũng địt… thế không phải bị ông địt chết sao…”
Hoàng Bảo Lan càng nói, Gia Long càng hăng, chỗ giao hợp của hai người vang lên tiếng va chạm “bạch bạch” rộn ràng. Ông lại bắt đầu chế độ đóng cọc, nhìn mỹ nhân rên rỉ dưới thân mình, cuối cùng ông hỏi câu hỏi kinh điển nhất của các anh trai tân.
“Bảo Lan… em sướng không?”
Câu hỏi này khiến Hoàng Bảo Lan dở khóc dở cười, nhưng khoái cảm mãnh liệt khiến cô cười không nổi, khóc cũng không tới.
“Không sướng! Sắp bị ông địt chết rồi…ư”
“Hì hì…”
Gia Long ngây ngô cười, càng ra sức hơn, sau đó nói tiếp.
“Bảo Lan, ở nhà… em không cho anh địt… anh nghe em… Vậy sau này ở công ty… em phải nghe anh!”
“Không được… a… nhẹ thôi… a… dựa vào đâu mà tôi phải nghe ông…a..a”
Gia Long nhất thời câm nín, nhưng ngay sau đó lóe lên một ý, nghĩ đến thân phận duy nhất mà ông có thể dựa vào.
“Anh là Chủ tịch, em phải nghe anh!”
“Ông… ông còn… dám nói… Có Chủ tịch nào như ông không… giữa ban ngày ban mặt đã địt nhân viên của mình…”
Một khi đã phá vỡ ranh giới, Gia Long chẳng còn ranh giới nào nữa, ngược lại ông còn kiên quyết hơn.
“Sao không có… Anh chính là… hừ… nghe lời anh đi… để anh… cho em làm phó tổng!”
Dù biết Gia Long nói đùa, Hoàng Bảo Lan vẫn tức giận, cô cũng bực bội đáp lại.
“Xì… phó tổng quèn… ai thèm… Muốn tôi nghe lời… để tôi làm Chủ tịch… thì may ra… aa… raaa rồi… ư… ư…ư…”
