Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Bố Chồng Lạnh Lùng

Chương 104



Ánh mắt của Gia Long khiến Hoàng Bảo Lan không thể từ chối, huống chi cô cũng chẳng có lý do hay ý định từ chối.

Cô khẽ gật đầu, mặt đỏ bừng, nằm ngửa trên giường, chậm rãi dạng chân trước mặt Gia Long đang quỳ, để lộ vùng kín không còn đám lông che chắn, phô bày hoàn toàn trước mắt ông.

Gia Long được toại nguyện, nhưng không như mọi khi lao vào như chó đói vồ mồi, mà rất kiên nhẫn ngắm nhìn.

Đôi tay ông vuốt ve đôi chân đẹp trong tất, từ trên xuống dưới, cuối cùng giữ chặt hai mắt cá thon nhỏ, nâng cao lên. Tư thế này khiến Hoàng Bảo Lan trông như sắp sinh, đầy xấu hổ, toàn bộ hạ thể càng lộ rõ, ngay cả lỗ đít nhỏ cũng khẽ hé mở.

Có lẽ vì không còn lông, vùng kín vốn đã mềm mại giờ càng nhạy cảm hơn, đến cả hơi thở nóng hổi của Gia Long cũng khiến cô cảm nhận được khoái cảm. Bị ông nhìn chăm chú lâu như vậy, cảm giác xấu hổ trong lòng cô tăng gấp bội. Cô muốn nói lời ngăn cản ông tiếp tục nhìn, nhưng không nói ra, chỉ cắn móng tay chịu đựng, nghĩ bụng, ông thích nhìn thì cứ để ông nhìn cho đã.

Không thể kiểm soát bản năng, hai “bờ môi” khép mở, một dòng dâm thủy đặc quánh bị ép ra, dưới ánh mắt chăm chú của Gia Long, nó chậm rãi chảy xuống, đến khi sắp trượt qua lỗ đít, Gia Long bừng tỉnh, vội thè lưỡi chặn dòng dâm thủy ấy, rồi dùng đầu lưỡi đưa nó quay lại nơi nó bắt nguồn.

“AAAAAA”

Hoàng Bảo Lan rên lớn, đôi chân thoát khỏi sự kìm kẹp, siết chặt đầu Gia Long.

Dòng dâm thủy được lưỡi ông đưa trở lại, nhưng lại khiến càng nhiều nước lồn tuôn ra hơn. Chiếc lưỡi mạnh mẽ đâm vào lồn, khuấy động không ngừng, tạo ra âm thanh nhóp nhép đầy dâm đãng, lồn cô như một cái suối nhỏ, ùng ục chảy nước.

“Chiến sĩ chống lũ” Gia Long ra sức dùng lưỡi ngăn chặn, không muốn một giọt dâm thủy nào chảy ra ngoài, nhưng “trận lũ” này đến quá hung hãn, chỉ với chiếc lưỡi của ông không thể cản nổi. Ông nhíu mày, đổi chiến lược, miệng áp sát toàn bộ vùng kín, từ “chặn lũ” sang “dẫn lũ”, há to miệng mút lấy.

“Ực, ực, ực,…”

Tiếng nuốt vang lên rõ ràng đến mức Hoàng Bảo Lan nghe thấy, cô vừa xấu hổ vừa vội đẩy đầu ông ra.

“A… đừng uống nữa… dâm… không…. dâm thế…”

Không ngờ Gia Long lại bướng bỉnh.

“Anh cứ uống, uống hết, dâm thì anh cũng uống, anh đã nói rồi, anh thích em dâm mà!”

Đã chủ động thế, lại sướng như vậy, Hoàng Bảo Lan chẳng cần khách sáo nữa, thậm chí còn chủ động dùng chân ấn đầu Gia Long vào lồn mình, hột le nhạy cảm cũng cọ lên mũi ông.

“Ư… sướng… bị ông mút sướng chết mất…aaa….sướng..quáaa…”

Thưởng thức cảm giác như tử cung bị hút ra, cô quàng chân qua cổ ông, một tay giữ đầu ông, chủ động uốn éo eo để hột le cọ lên mũi ông.

“A… lão lưu manh… mút chết tôi rồi… lồn… lồn dâm… sắp bị ông mút ra….sắp bắn …rồi… ư…ư… chịu không nổi…”

Nghe những lời này, Gia Long càng mút hăng say, cũng nhận ra mũi mình mang lại khoái cảm cho cô, ông bắt đầu lắc đầu như chó gặm xương, vừa mút vừa cắn.

“Ô… đồ lưu manh… nhanh lên… ô…ô.. sắp ra… a… ra rồi…”

Hoàng Bảo Lan dùng hết sức siết chặt đầu Gia Long.

“Ư…ư”

Gần một phút sau, Hoàng Bảo Lan mới như một “bông hoa ăn thịt” đã no nê, từ từ thả lỏng cơ thể, mềm nhũn nằm trên giường.

Cô đã mềm người, nhưng Gia Long vẫn đang ở đỉnh cao của sự phấn khích, ông buông tha vùng lồn đã bị mút đến sưng đỏ, trườn lên dọc cơ thể cô, đôi tay to lớn qua lớp voan mỏng leo lên bầu ngực căng tròn.

Nhìn gương mặt đầy mê hoặc của Hoàng Bảo Lan, Gia Long chân thành cảm thán.

“Bảo Lan, giờ em đẹp quá, anh thích nhất khi nhìn thấy em với vẻ mặt này!”

Khoái cảm cao trào vẫn chưa tan hết, Hoàng Bảo Lan chỉ có thể đáp lại bằng một tiếng rên khe khẽ. Nhìn đôi môi hồng khép hờ, Gia Long không kìm được mà cúi xuống hôn. Nhưng đôi môi ướt át của ông trong mắt Hoàng Bảo Lan lại khiến cô kháng cự, dù sao đó toàn là dâm thủy của cô, Gia Long không ngại không có nghĩa là cô không ngại.

Cô nghiêng đầu né tránh, nhưng Gia Long không đồng ý, lần này hiếm hoi mà ông mạnh bạo, giữ cằm cô, ép cô quay lại, môi ông dán chặt lên môi cô. Chưa dừng lại, ông còn cạy miệng cô ra, đưa chiếc lưỡi vừa khuấy loạn trong lồn cô vào miệng cô, đảo lưỡi không ngừng.

“Ông… ông đáng ghét chết đi được!”

Nụ hôn dài vừa kết thúc, Hoàng Bảo Lan lập tức oán trách, Gia Long không để tâm, khóe miệng nhếch lên một nụ cười xấu xa!

Nụ cười này khiến Hoàng Bảo Lan bực mình, cô đột nhiên giơ tay đẩy ông ngã xuống giường, chủ động trèo lên người ông, nhìn ông với ánh mắt uất ức, giận dỗi nói.

“Hừ, ông liếm tôi, tôi cũng liếm ông!”

Nói xong, cô vén tóc, cúi xuống ngực ông, đôi môi hé mở, đầu lưỡi thơm tho lướt trên lồng ngực rắn chắc của ông.

“Gừ…”

Được hưởng thụ mỹ cảnh thế này, Gia Long sướng đến mức gầm lên liên tục. Đầu lưỡi cô trượt xuống, liếm lên vùng bụng phẳng lì, hai tay cô lôi con cặc ra khỏi quần lót, đối diện ánh mắt ông, ngậm nó vào miệng.

“Hờ… Bảo Lan… sướng quá…”

Lưỡi cô xoay vòng quanh đầu khấc, miệng ngậm chặt, mơ hồ hỏi.

“Sướng ở đâu?”

“hờ…ờ… ở dưới… sướng!”

“Dưới là đâu?”

“Cặc… cặc sướnggg!”

“Hì hì, đồ không biết xấu hổ, con cặc thối của ông dâm thật, con cặc dâm lớn, con cặc dâm to, cắn con cặc dâm của ông đây!”

“Auuu…”

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...