Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Bitch Phương

Chương 2



Không thể nằm yên được nữa, Tuấn nhẹ nhàng rời khỏi giường, cố gắng không để Phương thức giấc. Anh đi thẳng sang phòng làm việc, bật máy tính lên. Điều đầu tiên Tuấn làm là nhắn tin cho Hưng, người bạn thân nhất của anh.

“Hưng ơi, c có phần mềm nào theo dõi điện thoại được không?” Tuấn gõ vội.

Hưng trả lời ngay: “Tớ có một app gần giống. Đợi tớ sửa lại một lát rồi gửi cho cậu.”

Một lúc sau, tin nhắn của Hưng hiện lên, kèm theo một file cài đặt và những lời dặn dò tỉ mỉ: “Cậu cài vào máy mục tiêu, rồi lên web này, đăng nhập vào tài khoản là kiểm soát được hết. Tên đăng nhập là [tên đăng nhập Hưng gửi], mật khẩu là [mật khẩu Hưng gửi] nhé. Nhớ kỹ đấy!”

Tuấn mừng rỡ đến nỗi cậu không để ý rằng mình cần phải đổi mật khẩu của tài khoản đó, vì Hưng cũng biết. Anh vội vàng nhắn tin cảm ơn Hưng rối rít, rồi cầm điện thoại của Phương, lén lút cài đặt ứng dụng. Xong xuôi mọi việc, Tuấn mới thực sự yên tâm, quay lại giường ôm Phương ngủ, lòng vẫn còn vương vấn những suy nghĩ hỗn độn.

Hưng cũng tò mò, không biết bạn mình cài vào máy ai mà lại cần vào nửa đêm thế này. Giờ này mà cài thì chỉ có cài vào máy Phương thôi. Tuấn vì vội nên cũng không nghĩ đến việc Hưng cũng có tài khoản. Ở bên phía Hưng thì áng chừng Tuấn cài xong rồi. Hưng vào web và đăng nhập vào thử. Dùng trên web như này không khác gì bản thân đang cầm chính cái điện thoại đó. Đúng như Hưng đoán thì đấy chính là điện thoại của Phương. Anh vào mấy ứng dụng cơ bản, xem có gì thú vị không. Rồi anh dừng lại ở thư mục Photos (Ảnh).

Ban đầu, đó chỉ là những bức ảnh selfie của Phương, ảnh bài tập và đồ án bình thường. Hưng lướt xuống nữa, lướt xuống nữa… Rồi đột nhiên, mắt anh đập vào những bức ảnh và video khiến cả cơ thể anh choáng toàn tập. Đó là những bức ảnh và video quan hệ tình dục giữa Tuấn và Phương. Hưng xem mà toàn thân rạo rực, máu nóng dồn lên não. Từng đường cong gợi cảm của Phương, những khoảnh khắc cô uốn éo dưới thân Tuấn, những biểu cảm dâm đãng trên gương mặt cô… Tất cả khiến Hưng cảm thấy bứt rứt đến phát điên.

Chưa kể, đời sống tình dục của Phương và Tuấn còn vô cùng phong phú. Trong thư mục đó, Hưng còn tìm thấy những bức ảnh public dưới cầu vượt mà Tuấn đã chụp, video Tuấn doggy Phương giữa đêm khuya, và vô vàn thứ dâm dục khác nữa. Hưng như bị dán mắt vào cơ thể hấp dẫn của Phương, từng chi tiết trần trụi hiện ra trước mắt anh.

Hưng vừa xem mà vừa vô thức thủ dâm. Con cặc anh nhanh chóng cương cứng, từng nhịp sóc càng lúc càng nhanh và mạnh. Cảm giác tội lỗi xen lẫn khoái cảm khiến anh gần như nghẹt thở. Anh không thể kìm được nữa, một dòng tinh ấm nóng, đặc quánh bắn ra đầy bàn tay. Hưng vội vàng lau dọn, tim đập thình thịch, sợ vợ của anh, Hoàng, sẽ thức dậy và biết được bí mật kinh khủng này.

Đêm đó, Hưng không thể ngủ được. Cảm giác bị cuốn hút bởi Phương, người yêu của bạn thân mình, cứ vương vấn trong tâm trí anh. Anh cảm thấy tội lỗi, nhưng không thể ngừng nghĩ về những hình ảnh khiêu gợi anh vừa xem. Hưng biết rõ việc mình đang làm là sai trái, rằng nó có thể phá vỡ hạnh phúc của Tuấn và Phương, cũng như hạnh phúc của chính gia đình anh.

Mặc dù cảm thấy dằn vặt, nhưng sự kích thích mà những bức ảnh và video của Phương mang lại quá lớn. Hưng vẫn mở điện thoại, tiếp tục ngắm nhìn cơ thể hấp dẫn của Phương cho đến tận sáng. Trong suốt đêm đó, anh đã thủ dâm thêm hai lần nữa, mỗi lần lại chìm đắm sâu hơn vào những tưởng tượng dâm loạn về Phương.

Sáng hôm sau, ánh nắng ban mai len lỏi qua khung cửa sổ, đánh thức Tuấn dậy. Anh mở mắt, nhìn sang bên cạnh, Phương vẫn say ngủ, hơi thở đều đều, khuôn mặt thanh tú vùi vào gối. Khác với đêm qua, Tuấn không còn cảm giác bứt rứt, lo lắng. Thay vào đó, một sự hưng phấn và thỏa mãn kỳ lạ dâng lên trong lòng anh. Anh cảm thấy như mình đang nắm giữ một bí mật động trời, một trò chơi mà anh là kẻ điều khiển, còn Phương lại đang vô thức đi theo từng nước cờ của mình.

Anh nhẹ nhàng trườn ra khỏi giường, hít thở thật sâu không khí trong lành của buổi sớm. Mọi chuyện đêm qua, từ cuộc gọi video của Phương với thằng khác, những lời khẩu dâm trần trụi, đến cảnh tượng Phương bú cu cho anh trong lúc vẫn tự thỏa mãn với quả dưa chuột, tất cả không còn là nỗi ám ảnh. Chúng biến thành những mảnh ghép của một kế hoạch lớn hơn, một cuộc thử nghiệm đầy dục vọng mà Tuấn đang ấp ủ. Anh không hề lo lắng về việc Phương lén lút, mà ngược lại, anh cảm thấy cực kỳ phấn khích và thỏa mãn khi thấy Phương đang đi đúng theo những gì anh vô thức mong muốn. Anh tò mò không biết giới hạn dâm đãng của Phương sẽ đi đến đâu, cô có thể hư hỏng đến mức nào khi không có anh bên cạnh.

Anh đánh thức Phương dậy bằng một nụ hôn nhẹ lên má. “Dậy đi bé, trưa nay còn về nhà kìa” anh nói, giọng điệu ngọt ngào, dịu dàng như thường lệ, không hề để lộ chút toan tính nào.

Phương cựa mình, đôi mắt lim dim hé mở. “Ưmmm em bé còn bùn ngủ lắm” Cô dụi đầu vào ngực anh, vòng tay ôm lấy anh một cách tự nhiên. Trong mắt cô, anh vẫn là người yêu chu đáo, ấm áp của mình. Sự tin tưởng tuyệt đối của Phương càng khiến Tuấn cảm thấy kích thích hơn với trò chơi mà anh sắp bắt đầu.

Tuấn khẽ vuốt ve mái tóc Phương, giọng anh trở nên trầm ấm, đầy vẻ cưng chiều nhưng ẩn chứa sự dụ dỗ: “Dậy đi nào. Hay là… anh giúp em tỉnh ngủ nhé?” Anh nhẹ nhàng luồn tay xuống dưới chăn, bàn tay rướn tới bờ mông mềm mại của Phương, khẽ bóp nhẹ.

Phương rùng mình, tiếng rên khẽ thoát ra. “Ưm… Anh… Anh muốn làm gì?”

Tuấn cúi xuống thì thầm vào tai cô, giọng anh mang theo hơi thở nóng bỏng, đầy ám muội: “Anh muốn… được nếm lại mùi vị của em lần nữa. Sắp xa nhau rồi… anh sợ sẽ nhớ em lắm.” Anh biết cô vẫn còn mệt, nhưng chính sự mệt mỏi ấy lại khiến cô dễ dàng bị anh dẫn dắt hơn. “Em bé chỉ cần nằm im thôi, để anh liếm cho em nhó”

Nghe những lời đó, Phương rùng mình. Ý nghĩ Tuấn sẽ liếm lồn cô sau khi cô thủ dâm và được Tuấn xuất tinh vào lồn cô đêm qua khiến cô vừa ngại ngùng, vừa phấn khích đến tột độ. Một cảm giác tội lỗi pha lẫn sự kích thích chạy dọc sống lưng. Cô siết chặt lấy Tuấn, vùi mặt vào ngực anh. “Ưm… Anh… Được rồi…” Phương thì thầm đồng ý, giọng cô gần như không nghe rõ, nhưng đủ để Tuấn nghe thấy.

Tuấn mỉm cười chiến thắng trong lòng. Anh nhẹ nhàng lật Phương nằm ngửa, rồi từ từ trượt xuống, vùi mặt vào giữa hai chân cô. Phương khẽ rên lên khi cảm nhận hơi thở ấm nóng của Tuấn phả vào vùng kín của mình. Anh bắt đầu liếm láp, từng chút một, chậm rãi, rồi dần dần mạnh bạo hơn. Lưỡi anh lướt nhẹ nhàng trên hột le căng mọng của cô, mút mát từng giọt dâm thủy còn vương vấn. Tuấn cảm nhận được vị mằn mặn, ngọt ngọt hòa lẫn, một chút tanh nồng của tinh trùng và dâm thủy còn sót lại sau đêm qua. Cảm giác đó khiến Tuấn nổi da gà, toàn thân run rẩy, một sự dâm đãng trỗi dậy mạnh mẽ, như thể những cấm kỵ đã bị phá bỏ hoàn toàn.

Trong lúc Tuấn đang bú liếm say sưa, Phương bỗng nảy ra một ý nghĩ táo bạo, một ý nghĩ mà cô không thể ngờ mình lại dám làm. Cô khẽ rên lên: “Ưm… Anh… Dừng một chút…”

Tuấn ngẩng đầu lên, vẻ mặt đầy khó hiểu và khao khát. Con cặc anh đã cương cứng dữ dội, không ngừng giật giật. “Có chuyện gì vậy em bé?”

“Anh… anh cho em mật khẩu tài khoản X của anh đi,” Phương nói, giọng cô có chút hồi hộp nhưng ánh mắt lại ánh lên vẻ tinh quái, dâm đãng. “Để em… phát trực tiếp cảnh anh liếm lồn cho em nào… Anh thấy sao?”

Tuấn cực kỳ bất ngờ, nhưng rồi một sự phấn khích tột độ dâng trào trong anh. Kế hoạch của anh đang đi đúng hướng, thậm chí còn vượt xa mong đợi. Phương đang tự nguyện bộc lộ sự dâm đãng của mình, phơi bày nó ra trước những kẻ lạ mặt. Không chút do dự, Tuấn đọc cho Phương mật khẩu tài khoản X của mình. “Em bé tự nhiên dâm thế? Em bé thích để người lạ thấy à?”

Phương hừ mũi “ Em mún chiều người yêu biến thái của mình thôi. Mấy hôm nữa em về thì anh lại không được thỏa mãn nữa”

Phương nhanh chóng đăng nhập vào tài khoản @Bitchpuong2002, tìm mục phát trực tiếp. Tay cô run run vì hưng phấn, nhưng ánh mắt lại đầy quyết tâm. Khi mọi thứ đã sẵn sàng, cô đặt điện thoại xuống, chỉ quay phần miệng của Tuấn đang bú liếm và lồn của cô đang ướt át, căng mọng, khe khẽ nhấp nhô theo từng nhịp lưỡi của anh. Thỉnh thoảng, cô lại khẽ nhích người lên một chút để chiếc điện thoại có thể lướt qua bầu ngực căng tròn của mình, để lộ khe ngực sâu hút, như vô tình nhưng lại đầy cố ý khoe mẽ.

Mặc dù là buổi trưa, nhưng ngay lập tức, số người xem bắt đầu tăng lên nhanh chóng. Hàng loạt bình luận dâm dục xuất hiện, cuộn nhanh trên màn hình, mỗi bình luận như một liều thuốc kích thích đổ thêm vào bầu không khí khiêu dâm:

“Ôi mẹ ơi, lồn em này nhìn mlem mlem quá! Ước gì được liếm!”

“Địt mẹ, thằng người yêu sướng như tiên! Ướt át thế kia thì địt sướng phải biết!”

“Liếm mạnh nữa đi anh ơi, lồn em ấy sắp ra nước rồi kìa! Nhìn cái hột le căng mọng là muốn cắn rồi!”

“Nhìn dâm vãi! Ước gì được cùng liếm với thằng bạn!”

“Cho xem mặt đi chị ơi! Xinh gái mà dâm thế này thì chết!”

“Vú em cũng to quá, muốn bóp quá! Tay kia thỉnh thoảng nhích lên xoa vú nữa đi bé ơi!”

“Thằng này sướng nhất hệ mặt trời! Con cặc nó chắc đang cương cứng lắm đây!”

“Mút mạnh vào, mút cho lồn em ấy rách ra! Chơi em ấy banh lồn luôn đi!”

“Hay quá, bé rên nữa đi! Tiếng rên của em nghe kích thích quá!”

“Địt mẹ, cái lồn này là của công cộng rồi!”

“Phun nước ra đi em bé ơi, cho anh uống!”

“Thằng người yêu sướng quá, đổi chỗ cho tao đi!”

“Lồn em chảy nước như suối, nhìn muốn chịch!”

“Có cặp đôi nào dâm hơn thế này không?”

“Đừng tắt live nha chị, em đang thủ dâm đây!”

Tuấn vừa liếm vừa sục cặc nhiệt tình, cảm nhận những lời bình luận dâm dục từ hàng trăm con mắt đang dõi theo, càng khiến anh phấn khích tột độ. Anh liếm sâu hơn, mạnh hơn, lưỡi anh như một con rắn trườn bò khắp cửa mình Phương, mút mát từng giọt dâm thủy, gặm nhẹ hột le khiến Phương liên tục rên rỉ, những tiếng rên quyện vào không khí, truyền thẳng qua micro đến tai của hàng ngàn người đang xem live. Khoái cảm từ việc được nhìn thấy người yêu mình bị kích thích bởi những lời lẽ tục tĩu của người khác, và việc anh là người tạo ra sự kích thích đó, khiến Tuấn gần như phát điên.

Phương nhìn thấy con cặc của Tuấn đang cương cứng trong tay anh, từng nhịp sục đầy mạnh mẽ. Cô cảm nhận khoái cảm dâng trào, từng đợt co thắt chạy khắp cơ thể. Hột le cô căng tức, đau buốt vì bị liếm quá mạnh, nhưng lại là một nỗi đau đầy khoái cảm. Lồn cô liên tục co thắt, phun trào dâm thủy, ướt đẫm ga trải giường. Khi cảm thấy Tuấn sắp xuất tinh, anh khẽ ra hiệu cho Phương bằng một cái siết nhẹ vào đùi. Phương hiểu ý, cô nhanh chóng tắt livestream, thở hổn hển, cơ thể run rẩy.

Sau đó, Tuấn đứng dậy, con cặc anh vẫn đang cương cứng, nhỏ những giọt tinh dịch trong suốt, căng tức đến tận cùng. Anh đưa con cặc đến gần miệng Phương. Phương không chút do dự, chủ động ngẩng đầu lên, đôi mắt dâm đãng nhìn thẳng vào cặc Tuấn, ánh mắt đầy mời gọi. Cô há miệng đón lấy dòng tinh trùng ấm nóng đang bắn ra. Phương liếm sạch sẽ từng giọt tinh dịch còn vương trên cặc Tuấn bằng đầu lưỡi, sau đó nuốt hết không sót một giọt, vẻ mặt đầy thỏa mãn. Khoảnh khắc đó, Tuấn cảm thấy cực kỳ phấn khích và thỏa mãn, một sự chiếm hữu hoàn toàn, một chiến thắng vang dội trong trò chơi dâm dục của mình. Anh đã có được Phương, không chỉ về thể xác mà còn về cả sự dâm đãng trong tâm hồn cô.

Sau màn “trình diễn” đầy dục vọng đó, cả hai thu xếp nốt đồ đạc. Không khí giữa họ có chút khác lạ, một sự ngầm hiểu dâm dục không lời, một sợi dây vô hình đầy khiêu khích đã được thắt chặt. Tuấn chở Phương ra chỗ bắt xe. Suốt dọc đường đi, không khí có chút trầm lắng, bởi cả hai đều ý thức được một quãng thời gian không ngắn sắp tới họ sẽ phải xa nhau. Tuấn nắm chặt tay Phương, cảm nhận hơi ấm từ bàn tay mềm mại của cô. Anh dặn dò Phương đủ thứ, từ việc giữ gìn sức khỏe, ăn uống đầy đủ, đến việc phải gọi điện cho anh thường xuyên, mỗi ngày vài lần. Mỗi lời dặn dò đều ẩn chứa một mục đích sâu xa hơn: đảm bảo Phương vẫn nằm trong tầm kiểm soát của anh.

Khi đến nơi, Phương ôm chặt lấy Tuấn, rúc vào lòng anh như một chú mèo con. “Anh ở nhà nhớ giữ gìn sức khỏe nhé. Nhớ gọi điện cho em mỗi ngày, đừng có mà bận rồi quên đó,” Phương thì thầm, giọng cô có chút nghẹn ngào. Cô ngước nhìn Tuấn, đôi mắt long lanh chứa đầy sự bịn rịn.

Tuấn siết chặt vòng tay, hôn lên trán cô thật lâu. “Anh biết rồi, em bé ngốc nghếch. Em cũng phải tự chăm sóc mình đó. Có chuyện gì là phải gọi cho anh ngay nhé.” Anh xoa nhẹ mái tóc cô, cố gắng che giấu sự hưng phấn đang trỗi dậy trong lòng mình.

Khi Phương bước lên xe, cô vẫn ngoái đầu lại nhìn anh, vẫy tay chào tạm biệt, nụ cười vẫn nở trên môi, nhưng ánh mắt lại chứa đầy nỗi lưu luyến. Tuấn vẫn đứng đó, nhìn theo chiếc xe lăn bánh, dần khuất dạng trên con đường.

Chiếc xe khách lăn bánh rời bến, chầm chậm hòa vào dòng xe tấp nập của buổi trưa Hà Nội. Phương, với chiếc vali nhỏ gọn, vội vàng tìm chỗ ngồi. Do hôm nay xe đông khách lạ thường, cô chỉ còn tìm được một chỗ trống duy nhất ở hàng ghế cuối cùng, sát cửa sổ. Ngồi cạnh vị trí đó là một anh chàng dáng thể thao, cơ bắp săn chắc ẩn sau bộ đồ bóng đá quen thuộc: áo cộc tay và quần đùi thể thao. Anh ta đang tập trung vào chiếc điện thoại trên tay. Phương thở dài một tiếng, đành phải lên vị trí đó ngồi.

Khi đã yên vị, Phương mới sực nhớ ra một chuyện quan trọng: cô chưa kịp mặc áo lót! Vì quá vội vàng sợ lỡ chuyến xe, cô chỉ kịp khoác vội chiếc áo chống nắng mỏng bên ngoài chiếc áo phông rộng cổ. Một cảm giác ngượng ngùng, xấu hổ dâng lên. Cô vội vàng kéo chiếc áo chống nắng lên cao ngang ngực, cố gắng che đi phần bầu ngực đang ẩn hiện bên trong, hy vọng sẽ bớt ngại ngùng và không ai nhận ra sự sơ suất của mình.

Chiếc xe bon bon trên đường quốc lộ, tiếng động cơ đều đều cùng những rung lắc nhẹ nhàng tạo ra một không gian ru ngủ lý tưởng. Đi được một lúc, Phương bắt đầu cảm thấy mí mắt nặng trĩu do đêm qua thức khuya cùng những hành động dâm loạn làm cô mất khá nhiều năng lượng. Lúc dậy thì cũng chưa kịp ăn gì. Cơn buồn ngủ ập đến bất ngờ, cô cố gắng chống cự, dụi mắt mấy lần, nhưng không thể giữ được sự tỉnh táo. Đầu cô dần nghiêng sang một bên, rồi cứ thế, không kìm được nữa, cô từ từ dựa vào vai anh chàng ngồi bên cạnh, chìm vào giấc ngủ.

Anh chàng kia, tên là Khoa, đã để ý Phương ngay từ khi cô bước lên xe. Vẻ đáng yêu, có chút ngượng ngùng khi tìm chỗ ngồi của cô đã tạo ấn tượng mạnh với anh. Giờ đây, khi cô khẽ tựa vào vai mình, một cảm giác phấn khích lạ lùng cuộn lên trong Khoa. Mùi hương thoang thoảng, ngọt ngào từ mái tóc và cơ thể Phương tỏa ra, nhẹ nhàng kích thích khứu giác anh, khiến tim anh đập nhanh hơn. Cảm giác mềm mại từ vai cô truyền sang anh, càng làm tăng thêm sự rạo rực trong người. Anh hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng con cặc trong quần anh đã bắt đầu cương cứng, độn lên thấy rõ.

Hàng ghế cuối cùng của chiếc xe khách, nơi Phương và Khoa đang ngồi, dường như là một thế giới riêng. Người thì tập trung vào màn hình điện thoại, đắm chìm trong thế giới ảo. Người thì cũng đã ngủ gật, tìm kiếm chút bình yên để giết thời gian trong chuyến đi dài. Không ai để ý đến sự gần gũi bất thường giữa Khoa và Phương.

Chiếc xe đi qua một đoạn đường gồ ghề, đột nhiên xóc nhẹ một cái. Áo chống nắng của Phương, vốn chỉ được kéo hờ, bất ngờ tuột xuống, để lộ một phần bầu ngực trắng ngần, căng tròn đang lấp ló qua cổ áo phông rộng cổ và không có áo lót. Đúng lúc đó, Khoa, theo phản xạ tự nhiên, sợ Phương bị cộc đầu vào cửa kính, liền quay sang, đưa cánh tay rắn chắc của mình giữ nhẹ đầu cô lại. Ánh mắt anh vô tình chạm vào cảnh tượng gợi cảm trước mặt. Bầu ngực lấp ló, làn da mịn màng, trắng nõn như ngọc. Cơn rạo rực trong Khoa càng tăng thêm, đốt cháy từng tế bào thần kinh. Con cặc anh đã cương cứng đến mức đau tức, muốn bứt ra khỏi lớp vải.

Nhìn Phương vẫn say ngủ, không hề hay biết gì về sự cố kia, một ý nghĩ táo bạo lóe lên trong đầu Khoa. Anh đánh liều. Đầu tiên, anh nhẹ nhàng lấy chiếc ba lô của mình, khéo léo đặt lên đùi, che đi tầm nhìn của người ngồi bên cạnh. Sau đó, với chiếc quần đùi bóng đá có chun rộng rãi, anh chỉ cần khẽ nhích hông, và không một tiếng động, anh đã có thể móc con cặc đang cương cứng dữ dội của mình ra, để nó nằm tự do. Anh làm rất nhẹ nhàng, sợ Phương sẽ tỉnh giấc.

Bàn tay mà Phương đang dựa vào vai anh, Khoa khẽ nhích từng chút một, từ từ đặt xuống đùi Phương, như thể vô tình để kiểm tra xem cô có còn ngủ say hay không. Phương vẫn không hề cử động, hơi thở đều đều, chìm sâu trong giấc ngủ. Thấy không có vấn đề gì, Khoa cảm thấy tự tin hơn. Anh dùng tay còn lại, bắt đầu sục cặc. Nhịp nhàng, chậm rãi, rồi nhanh dần, mạnh dần theo từng nhịp tim đang đập dồn dập trong lồng ngực. Anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Phương, tưởng tượng ra cảnh cô sẽ rên rỉ dưới thân anh.

Cảm giác cương cứng tột độ cùng sự táo bạo điên rồ khiến Khoa như mất hết lý trí. Anh bắt đầu đổi tay, dùng bàn tay mà nãy giờ Phương vẫn dựa vào vai anh để sục cặc, còn bàn tay kia thì từ từ nhích lên trên đùi Phương. Từng chút một, ngón tay anh chạm vào lớp áo phông rộng cổ mỏng, rồi nhẹ nhàng lướt lên, chạm vào đường cong mềm mại của đùi, rồi men theo đó. Mắt anh thì không rời bầu ngực đang nhấp nhô qua từng hơi thở của Phương, như đang nhảy múa trước mắt anh, mời gọi anh khám phá.

Ngón tay anh lướt qua lớp vải áo thun mỏng, cảm nhận được sự mềm mại của da thịt bên dưới. Anh bắt đầu tìm đến núm vú của Phương, khẽ dùng đầu ngón tay xoa nhẹ lên đó. Núm vú Phương cương cứng lên ngay lập tức dưới lớp vải, như một nụ hoa e ấp đang hé nở. Khoa cảm thấy rạo rực khắp cơ thể. Cảnh tượng này, cảm giác này, khiến anh nứng đến mức muốn hét lên.

Trong khi một tay vẫn sục cặc không ngừng, tay kia của Khoa vẫn tiếp tục xoa nắn núm vú Phương qua lớp áo. Anh có thể cảm nhận được nhịp thở của cô dồn dập hơn một chút, nhưng cô vẫn không tỉnh giấc. Có lẽ cô đang mơ một giấc mơ đẹp, hoặc đơn giản là cô quá mệt mỏi. Khoa nghiêng người gần hơn, hít hà mùi hương mê hoặc từ mái tóc Phương. Con cặc anh đập thình thịch, muốn bứt ra khỏi bàn tay. Anh biết mình đang làm điều sai trái, nhưng sự ham muốn đã hoàn toàn lấn át lý trí. Anh muốn nhiều hơn nữa, muốn chạm vào cô một cách trần trụi hơn.

Khoa hít một hơi thật sâu, ánh mắt anh dán chặt vào bầu ngực đang nhấp nhô của Phương. Anh không thể kiềm chế được nữa. Bàn tay đang xoa nắn núm vú ngoài lớp áo của Phương khẽ luồn xuống, tìm kiếm mép áo phông rộng cổ của cô. Rất nhẹ nhàng, anh từ từ vén mép áo lên, từng milimet một, đủ để ngón tay anh có thể trượt vào bên trong. Cảm giác da thịt trần trụi của Phương chạm vào đầu ngón tay Khoa như một cú sốc điện. Làn da cô mềm mại, mịn màng, ấm nóng. Anh khẽ rên trong cổ họng, một tiếng rên gần như không nghe thấy.

Ngón tay anh lướt nhẹ trên bụng Phương, rồi từ từ di chuyển lên phía trên, hướng về phía bầu ngực. Khoa cảm nhận được nhịp tim mình đập dồn dập trong lồng ngực, tiếng máu dồn lên tai ù ù. Anh biết mình đang liều lĩnh, nhưng sự kích thích khi làm điều cấm kỵ ngay giữa ban ngày, trên một chuyến xe đông người, lại khiến anh không thể dừng lại.

Bàn tay anh cuối cùng cũng chạm vào bầu ngực trần của Phương. Anh khẽ bóp nhẹ, cảm nhận sự đầy đặn, căng tròn của nó. Núm vú Phương đã cương cứng, nhô lên đầy mời gọi. Khoa dùng ngón cái và ngón trỏ, khẽ vê nhẹ núm vú, rồi day day nhẹ nhàng bằng những đầu ngón tay.

Chính khoảnh khắc bàn tay Khoa chạm trần vào bầu ngực, Phương tỉnh giấc. Cô không hề giật mình hay thốt lên tiếng kêu. Thay vào đó, cô giữ nguyên trạng thái tĩnh lặng, cố gắng điều hòa hơi thở để không làm lộ việc mình đã thức dậy. Một cảm giác hoang mang, bất ngờ và một chút kinh hãi dâng lên trong cô. Cô không dám mở mắt, không dám cựa quậy, chỉ biết lắng nghe từng cử động của Khoa. Cơ thể cô căng cứng, tim đập thình thịch như muốn vỡ tung. Cô không muốn làm lớn chuyện, không muốn mọi ánh mắt trên xe đổ dồn về phía mình.

Trong đầu Phương, hàng vạn suy nghĩ hỗn độn. “Anh ta đang làm gì vậy? Sao mình lại không mặc áo lót chứ? Liệu có ai nhìn thấy không?” Cô cố gắng hít thở thật đều, điều chỉnh nhịp thở để Khoa không nhận ra mình đã tỉnh. Một cảm giác nhục nhã pha lẫn sợ hãi bao trùm lấy cô. Cô cảm nhận rõ ràng bàn tay Khoa đang ve vãn trên ngực mình, ngón tay anh day nhẹ núm vú, cảm giác vừa ghê tởm vừa kích thích đến lạ lùng.

Đúng lúc đó, chiếc xe khách chợt dừng lại ở một trạm nhỏ. Hai người khách ngồi ngay phía trước Phương và Khoa bất ngờ đứng dậy, thu dọn hành lý và xuống xe. Khoa giật mình. Anh vội vàng rụt tay lại, tốc độ nhanh đến mức Phương cảm nhận được luồng khí lạnh phả qua bầu ngực trần của mình. Anh quan sát hai người khách xuống xe, rồi quay sang nhìn Phương. Hàng ghế cuối cùng giờ đây chỉ còn lại Khoa và Phương, không còn ai có thể chứng kiến hành động của anh ta. Khoa thở phào nhẹ nhõm, một sự táo bạo điên cuồng trỗi dậy mạnh mẽ hơn. Anh nhanh chóng chỉnh lại quần đùi, nhưng con cặc đang cương cứng vẫn lộ rõ. Còn Phương lúc này do hành động rụt tay vội vàng của Khoa khiến Phương cũng phải thay đổi tư thế. Cô dựa đầu vào cửa sổ, tuy nhiên do rút vội nên mép áo dưới vẫn bị kéo lên, đủ để thấy một khoảng bụng trắng ngần của cô.

Phương khẽ hé mắt, một cách cực kỳ tinh tế, đủ để cô có thể nhìn thấy mà không bị phát hiện. Ánh mắt cô vừa mở ra, đập thẳng vào mắt là cảnh tượng con cặc cứng rắn của Khoa đang nhấp nhô, vẫn chưa kịp cất gọn vào trong quần. Nó to hơn của Tuấn, đường gân guốc nổi lên rõ ràng, đầu khấc hồng hào, ướt át. Một cảm giác tò mò mãnh liệt trỗi dậy trong Phương, lấn át cả nỗi sợ hãi ban đầu. Cô tò mò về cảm giác khi được chạm vào con cặc của một người đàn ông khác không phải Tuấn, một người lạ, lại là người cô đang cảm thấy bị xâm phạm. Liệu nó có khác biệt không? Liệu nó có mang lại cảm giác gì đó mới mẻ, kích thích hơn không?

Rồi, một ý nghĩ còn dâm đãng hơn lóe lên trong đầu cô: “Không biết khi được nó địt, liệu có sướng không?”

Cùng với những suy nghĩ biến thái đó, cơ thể Phương bắt đầu phản ứng. Một luồng nhiệt nóng bỏng dâng lên từ hạ bộ. Lồn cô bắt đầu rỉ nước, ẩm ướt, khát khao một sự đụng chạm, một sự lấp đầy. Cô cảm thấy nứng lên một cách lạ lùng, một sự nứng đến từ nỗi sợ hãi và sự tò mò đối với một người đàn ông lạ mặt. Phương giật mình với chính cảm xúc của mình. Cô không thể tin được mình lại có thể nứng lên trong hoàn cảnh này, ngay cả khi đang bị quấy rối. Điều này càng chứng tỏ sự dâm đãng tiềm ẩn trong cô, một khía cạnh mà ngay cả Tuấn cũng đang cố gắng khám phá.

Sau khi rụt tay lại và quan sát, Khoa nhận ra Phương vẫn nhắm mắt, anh tự nhủ rằng cô vẫn chưa tỉnh dậy. Sự tự tin của Khoa bùng nổ, anh trở nên táo bạo hơn bao giờ hết. Anh từ từ, rất nhẹ nhàng, nắm lấy bàn tay phải của Phương, bàn tay đang đặt hờ trên đùi cô. Phương cảm nhận được bàn tay ấm nóng, thô ráp của Khoa. Tim cô lại đập mạnh, nhưng cô vẫn cố gắng giữ vẻ bình thản, không động đậy, để mặc Khoa điều khiển.

Khoa chậm rãi di chuyển bàn tay Phương, từng chút một, từng chút một, đặt nó lên trên con cặc đang cương cứng của mình. Phương cảm nhận được sự nóng bỏng, cứng rắn, và đầy đặn của nó qua lớp vải mỏng manh của chiếc quần lót của anh. Cảm giác đó khiến lồn cô co thắt dữ dội. Một sự kích thích chạy khắp cơ thể, vừa lạ lẫm, vừa cấm kỵ. Cô không thể tin được mình lại đang đặt tay lên cặc của một người đàn ông lạ mặt, trong khi anh ta vẫn nghĩ cô đang ngủ.

Sau khi đặt tay Phương lên cặc mình, Khoa lại khẽ ngả người xuống, giả vờ ngủ, nhưng thực chất là để khuôn mặt anh gần hơn với bầu ngực của Phương. Anh có thể cảm nhận được hơi ấm từ ngực cô phả vào mặt, và đôi mắt anh, dù đang giả vờ nhắm, vẫn lén lút liếc nhìn bầu ngực Phương đang ẩn hiện. Bàn tay Phương vẫn nằm trên cặc anh, và Khoa, dưới lớp ba lô che chắn, bắt đầu điều khiển tay cô, khẽ nắm lấy cặc anh, và từ từ vuốt ve nó.

Phương cảm nhận được bàn tay mình đang cử động. Cô biết Khoa đang điều khiển tay cô. Bàn tay cô khẽ nắm lấy con cặc to lớn, nóng bỏng của anh. Từng nhịp vuốt ve, từng cử động của ngón tay cô trên thân cặc anh, dù là do anh điều khiển, nhưng Phương lại cảm nhận rõ ràng. Nó sần sùi, gân guốc, khác hẳn với sự mềm mại, quen thuộc của Tuấn. Một cảm giác mới mẻ, đầy kích thích trỗi dậy. Cô cảm thấy khát khao được chạm vào nó thật sự, được tự tay mình vuốt ve, được cảm nhận nó to lớn đến mức nào.

Cô nhắm mắt lại, cố gắng kiềm chế tiếng thở dốc. Lồn cô ướt đẫm, một dòng dâm thủy ấm nóng chảy ra, thấm ướt cả đáy quần jeans của cô. Phương đang ở giữa một cuộc giằng xé nội tâm dữ dội. Một bên là sự sợ hãi, xấu hổ, muốn thoát khỏi tình huống này. Một bên là sự tò mò, sự kích thích và ham muốn đang bùng cháy trong cô. Cô tự hỏi, liệu mình có nên giả vờ ngủ tiếp không? Hay nên tỉnh dậy và kết thúc tất cả?

Nhưng khi bàn tay Khoa tiếp tục điều khiển tay cô vuốt ve con cặc của anh, và anh khẽ cựa mình, để bầu ngực Phương áp sát vào mặt mình hơn, Phương lại cảm thấy một sự cam chịu kỳ lạ. Cô đang bị thao túng, nhưng lại có một phần trong cô muốn được tiếp tục bị thao túng. Cô muốn biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Giới hạn của sự dâm đãng trong cô có thể đi đến đâu?

Bàn tay Phương vẫn nằm trên con cặc của Khoa, khẽ nắm lấy và vuốt ve theo sự điều khiển của anh ta. Phương, vẫn giả vờ say ngủ, cảm nhận được từng đường gân nổi lên, từng nhịp đập của sự cương cứng đầy đặn. Nó nóng bỏng, to lớn hơn những gì cô hình dung, và khác hẳn với sự quen thuộc của Tuấn. Sự tò mò xen lẫn kích thích đang trỗi dậy mạnh mẽ trong cô, lấn át cả nỗi sợ hãi ban đầu. Cô tự nhủ, đây là lần đầu tiên cô chạm vào cặc của một người đàn ông khác, một người lạ. Cảm giác cấm kỵ này càng khiến lồn cô ướt át hơn. Dòng dâm thủy chảy ra, thấm ướt đáy quần lót, nóng ran và dính nhớp. Cô cố gắng kiềm chế tiếng thở dốc, giữ cho khuôn mặt bình thản nhất có thể.

Khoa, với khuôn mặt giả vờ ngủ say, mắt vẫn lén lút quan sát Phương. Anh nhận ra Phương vẫn im lìm, không có dấu hiệu nào cho thấy cô đã tỉnh. Điều này càng khiến anh thêm phần táo bạo. Anh biết mình đang có một cơ hội vàng, một cuộc chơi đầy mạo hiểm và kích thích mà anh không thể bỏ lỡ. Con cặc anh dưới bàn tay mềm mại của Phương càng thêm cương cứng, đau tức. Anh muốn nhiều hơn nữa.

Anh khẽ điều khiển bàn tay Phương di chuyển nhanh hơn, mạnh hơn trên cặc mình. Phương cảm nhận được sự ma sát tăng lên, sự trơn trượt của dịch nhờn dính vào lòng bàn tay cô. Cô cảm nhận từng sợi lông lún phún, từng rãnh da trên thân cặc anh. Khoa kéo dài thời gian vuốt ve, thỉnh thoảng lại khẽ day nhẹ đầu khấc vào lòng bàn tay Phương, khiến Phương rùng mình. Tiếng thở của cô dù nhẹ nhưng đã trở nên dồn dập hơn, báo hiệu sự kích thích đang gia tăng.

“Cô ta nứng rồi,” Khoa thầm nghĩ, một nụ cười thỏa mãn hiện lên thoáng qua trên môi anh. “Ngay cả khi ngủ, cô ta cũng dâm đến vậy sao?” Khoa tò mò không biết tại sao Phương không phản ứng gì. Liệu cô có phải là một người hướng nội, không dám làm ầm lên chăng? Hay cô đang tận hưởng nó? Một ý nghĩ biến thái chợt lóe lên trong đầu anh.

Anh từ từ dịch người gần hơn về phía Phương, để vai anh gần như chạm vào đầu cô. Với tay còn lại, Khoa nhẹ nhàng vén hẳn chiếc áo chống nắng của Phương xuống, để lộ hoàn toàn phần thân trên của cô. Áo phông rộng cổ và không áo lót khiến bầu ngực Phương như muốn nhảy xổ ra ngoài. Khoa không chần chừ, anh luồn hẳn bàn tay vào trong áo phông của Phương, trực tiếp chạm vào bầu ngực trần.

Phương cảm nhận rõ ràng bàn tay lạnh ngắt của Khoa áp lên làn da nóng bỏng của mình. Cô run rẩy, nhưng vẫn không dám cử động. Anh ta đang bóp nắn, day nhẹ núm vú cô. Cảm giác này… nó thật lạ lẫm, vừa ghê tởm vừa khó cưỡng. Núm vú cô cương cứng ngay lập tức, như một phản ứng tự nhiên của cơ thể. Lồn cô càng lúc càng ướt đẫm, dòng dâm thủy cứ tuôn ra không ngừng, làm ẩm cả lớp quần jeans. Cô cố gắng kiềm chế bản thân, nhưng một phần sâu thẳm trong cô lại như đang chờ đợi, đang khát khao được khám phá những cảm giác cấm kỵ này.

Khoa cúi đầu xuống, vùi mặt vào hõm cổ Phương, giả vờ ngủ. Nhưng thực chất, môi anh đang dò dẫm tìm kiếm bầu ngực cô. Anh khẽ hít hà, mùi hương cơ thể Phương, mùi của sự dâm đãng đang bốc lên từ cô, khiến anh điên dại. Anh nhẹ nhàng ngậm lấy núm vú Phương, mút mát nhẹ nhàng. Lưỡi anh rê vòng quanh, day day, rồi lại mút mạnh hơn. Phương khẽ rên lên một tiếng rất nhỏ, giọng nói như bị nén lại trong cổ họng, lưng cô khẽ ưỡn cong lên.

“Nứng rồi sao, bé cưng?” Khoa thầm thì trong đầu, miệng vẫn không ngừng bú mút. Anh cảm nhận rõ sự căng cứng của núm vú Phương trong miệng mình. Anh biết cô đang giả vờ ngủ, nhưng anh không quan tâm. Anh muốn cô cảm nhận tất cả, từng chút một, để cô chìm sâu vào sự dâm đãng mà anh đang tạo ra.

Bàn tay Phương vẫn nằm trên con cặc Khoa, nhưng giờ đây, anh đã không còn điều khiển hoàn toàn nữa. Phương, trong vô thức hay hữu thức, đã bắt đầu tự mình siết chặt lấy cặc Khoa, vuốt ve nó theo nhịp. Cô cảm nhận được sự cứng rắn, nóng bỏng của nó, và điều đó khiến cô nứng đến mức đau buốt. Cô cảm nhận được sự khác biệt giữa con cặc này và của Tuấn. Nó thô ráp hơn, đường gân guốc rõ ràng hơn, và nó mang một mùi hương lạ lẫm, đầy nam tính.

Khoa rên lên khe khẽ khi cảm nhận được sự chủ động từ bàn tay Phương. Điều này càng khiến anh phấn khích tột độ. Anh biết mình đã thành công. Anh không còn phải giả vờ ngủ nữa. Anh vẫn nhắm mắt, nhưng miệng anh tiếp tục mút mát núm vú Phương, lưỡi anh day mạnh vào đầu ti, kích thích tột độ.

“Ưm… A… ưm…” Phương khẽ rên rỉ, tiếng rên dần thoát ra rõ ràng hơn. Cô không thể giả vờ được nữa. Cơ thể cô đã hoàn toàn phản bội cô. Lồn cô co thắt liên hồi, dòng dâm thủy tuôn ra xối xả, làm ướt cả chiếc quần jeans. Cảm giác bị bú mút ngực và bị tay mình vuốt ve cặc của một người lạ, ngay trên xe khách đông người, lại khiến Phương cảm thấy một sự kích thích đến tội lỗi. Cô vừa sợ hãi, vừa ham muốn.

Khoa vẫn không ngừng bú mút núm vú Phương, và bàn tay Phương vẫn nắm chặt lấy cặc anh, tự mình vuốt ve nó. Cảnh tượng này, ngay trên chiếc xe khách đang chạy, chỉ cách những hành khách khác vài bước chân, lại khiến Khoa nứng đến mức gần như không thể chịu đựng được. Anh cảm thấy như mình đang ở trên đỉnh của một ngọn núi lửa, chuẩn bị phun trào.

Anh biết mình không thể địt cô ở đây. Nhưng anh có một ý tưởng khác, một ý tưởng đầy biến thái và chiếm hữu. Khoa nhẹ nhàng rút ngón tay ra khỏi lồn Phương, khiến cô khẽ rên lên tiếc nuối. Anh đưa tay lên, nhẹ nhàng rút điện thoại ra. Anh không bật đèn flash, chỉ đơn giản là chọn chế độ quay video. Anh khéo léo điều chỉnh góc quay, sao cho có thể quay được cảnh bàn tay Phương đang vuốt ve cặc anh, và bàn tay còn lại của anh đang ve vãn bầu ngực trần của cô qua lớp áo phông rộng cổ.

Phương, trong cơn nứng dữ dội, không hề hay biết gì về hành động của Khoa. Cô vẫn nhắm mắt, môi khẽ hé, tiếng rên rỉ nhỏ thoát ra. Khoa quay một đoạn ngắn, đủ để lưu giữ khoảnh khắc dâm đãng này. Sau đó, anh tắt quay video, đặt điện thoại trở lại vị trí cũ một cách kín đáo.

Anh nhìn Phương, ánh mắt đầy sự thỏa mãn và ranh mãnh. Anh biết mình đang có một con át chủ bài. Anh bắt đầu mạnh bạo hơn. Anh vén hẳn áo phông Phương lên cao hơn nữa, để lộ hoàn toàn bầu ngực căng tròn, không áo lót. Anh cúi xuống, ngậm chặt lấy một bên núm vú cô, mút nhẹ nhàng, day day lưỡi. Phương run rẩy, cả cơ thể cô giật nhẹ theo từng nhịp mút của anh.

Anh mút một lúc, rồi đột nhiên, Khoa cắn nhẹ vào núm vú Phương. Chỉ là một cái cắn rất nhẹ, vừa đủ để tạo ra một cảm giác nhói đau xen lẫn khoái cảm.

“A… ưm…” Phương vô tình bật tiếng rên nhẹ, chỉ đủ hai người nghe thấy. Cô mở choàng mắt, ánh mắt vừa bàng hoàng, vừa đầy khao khát. Cô nhìn thẳng vào mắt Khoa, khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ và nứng.

Khoa dừng lại, ánh mắt anh chạm thẳng vào mắt Phương. Trong khoảnh khắc đó, mọi lớp vỏ bọc đều tan biến. Phương biết Khoa đã biết cô tỉnh, và Khoa cũng biết Phương đã hoàn toàn chìm vào ham muốn. Khoảnh khắc tĩnh lặng đó kéo dài vài giây, đầy căng thẳng và kích thích.

Phương vội vàng kéo áo xuống, ôm lấy ngực mình, như muốn che giấu đi sự trần trụi và dâm đãng vừa bị phơi bày. Cô quay mặt đi, né tránh ánh mắt của Khoa. Cả hai người rơi vào một bầu không khí ngượng ngùng đến tột độ, nặng trĩu những bí mật và ham muốn chưa được nói ra.

Khoa là người phá vỡ sự im lặng. Anh quay sang Phương, giọng anh trầm ấm, mang theo chút hối lỗi giả tạo nhưng ánh mắt lại ánh lên sự ranh mãnh. “Anh xin lỗi… Anh không cố ý…” Sau đó, anh khẽ ho một tiếng, rồi nói tiếp, giọng điệu thay đổi, trở nên bí ẩn hơn. “Mà này, anh có cái này muốn cho em xem.”

Phương khẽ quay đầu lại, ánh mắt đầy nghi hoặc và lo lắng. Cô nhìn Khoa lấy điện thoại ra, mở khóa. Anh ta bật video vừa nãy lên. Phương nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng: bàn tay cô đang vuốt ve cặc anh ta, và bàn tay anh ta đang xoa nắn bầu ngực trần của cô. Mặc dù chỉ là một đoạn video ngắn, nhưng nó đủ để Phương hiểu rằng mình đã bị quay lén, và Khoa đang nắm giữ bằng chứng cho sự hư hỏng của cô.

Phương vô cùng hoảng sợ và lo lắng. Khuôn mặt cô tái mét, tim cô đập loạn xạ. Cô định giật lấy điện thoại, nhưng Khoa, với thân hình dáng thể thao và cánh tay rắn chắc, đã kịp rụt tay lại. Phương biết, cô không thể nhanh và khỏe hơn Khoa.

Nước mắt Phương bắt đầu rơm rớm. Cô nắm lấy tay Khoa, van nài, giọng nói run rẩy. “Làm ơn… anh Khoa… anh xóa nó đi… em xin anh… em sẽ… em sẽ cố gắng chiều anh…” Lời nói của cô như một lời thú tội, một sự đầu hàng trước sự uy hiếp.

Khoa nhìn Phương, ánh mắt anh đầy sự tính toán. Anh biết mình đang có được những gì mình muốn. “Chiều anh sao? Chiều anh thế nào?” Anh nói, giọng điệu đầy ám muội. “Anh muốn… em bú cặc cho anh.”

Phương sững sờ. Cô lắc đầu lia lịa, nước mắt lăn dài trên má. “Không… không được… em… em không thể…” Cô vẫn van nài, cố gắng tìm một lối thoát.

Khoa cười khẩy, nụ cười nửa miệng đầy biến thái. Anh đưa điện thoại lên, giả vờ như đang chuẩn bị tải lên mạng xã hội. “Video này mà up lên mạng thì chắc hay lắm đây. Cô gái xinh đẹp, ngoan hiền trên xe khách lại bú cu cho trai lạ… Chắc chắn sẽ nổi tiếng đấy em ạ.”

Nghe lời đe dọa đó, Phương như chết lặng. Nỗi sợ hãi bị lộ tẩy, bị tất cả mọi phán xét, bị mất hết danh dự, đã chiến thắng sự phản kháng cuối cùng của cô. Nước mắt cô chảy thành dòng, cô cắn chặt môi, đành nghiến răng đồng ý. “Được… được rồi… em… em sẽ làm…”

Khoa hài lòng. Anh nói, giọng điệu vẫn đầy chiếm hữu: “Tốt. Vậy thì, đổi chỗ cho anh. Để anh sang ngồi sát cửa sổ.”

Phương vâng lời, cô dịch chuyển sang vị trí của để Khoa ngồi vào vị trí ban nãy của cô, nơi mà khi Phương có nằm xuống đùi Khoa thì cũng không ai để ý. Hoặc dù có nhìn thấy thì cũng chỉ nghĩ là người con gái đang ngủ trên đùi bạn trai mình. Khi cả hai đã ổn định, Khoa cười nhẹ. Anh từ từ cởi quần đùi bóng đá xuống đầu gối. Con cặc anh lại một lần nữa cương cứng dữ dội, nóng bỏng và đầy mời gọi.

Phương nhìn ngó xung quanh, lòng đầy thấp thỏm, lo lắng xem có ai để ý không. May mắn thay, hàng ghế cuối vẫn khá khuất, và những người còn lại vẫn đang tập trung vào việc riêng của họ. Cô ngồi lui ra một chút, người hơi nghiêng về phía Khoa, để có thể cúi xuống con cặc anh ta. Phương nuốt nước bọt, cổ họng khô khốc. Cô nhắm chặt mắt, cố gắng hít thở sâu, chuẩn bị tinh thần cho điều sắp xảy ra.

Cô từ từ cúi xuống, Phương nhắm nghiền mắt, cố gắng hít thở thật sâu khi con cặc nóng bỏng, to lớn của Khoa chạm vào môi cô. Cô khẽ hé miệng, cảm nhận đầu khấc sần sùi từ từ trượt vào. Một cảm giác ghê tởm xen lẫn tò mò dâng lên. Cô không thể tin được mình đang làm điều này, ngay trên xe khách, với một người đàn ông xa lạ, chỉ vì một đoạn video ngu ngốc. Con cặc của anh ta thật to, lấp đầy khoang miệng cô, đẩy lưỡi cô ra phía sau. Nó mang một mùi hương lạ lẫm, không giống Tuấn, một mùi đậm chất đàn ông, mạnh mẽ và thô ráp.

Lưỡi cô rụt rè liếm nhẹ, cảm nhận vị mặn chát của tinh dịch còn vương và mùi đặc trưng của đàn ông. Khoa khẽ đẩy mạnh hơn, thúc sâu vào. Cô hơi sặc, cổ họng đau rát, nước mắt sinh lý trào ra. Nhưng điều kỳ lạ là, giữa nỗi sợ hãi và nhục nhã tột độ, một luồng khoái cảm dịu nhẹ lại bắt đầu len lỏi. Lồn cô co thắt, ẩm ướt hơn, dòng dâm thủy dường như tuôn ra không ngừng. Cô tự trấn an mình, thầm nghĩ: “Tuấn chắc cũng sẽ nứng lắm khi biết Phương bú cặc cho người khác… Anh ấy sẽ kích thích đến điên dại khi nghĩ đến cảnh này.” Ý nghĩ đó như một liều thuốc kích thích, đẩy lùi cảm giác tội lỗi, khiến cô càng thêm dũng cảm và hư hỏng.

Cô bắt đầu mút mát mạnh dạn hơn, tựa như một con búp bê bị điều khiển bởi những ham muốn nguyên thủy nhất. Cảm giác cặc Khoa căng cứng, đầy đặn trong miệng khiến cô vừa sợ hãi vừa kích thích. “Mình đang làm cái quái gì thế này?” Cô tự hỏi. “Liệu mình có đi quá giới hạn không?” Nhưng rồi, ý nghĩ đó nhanh chóng bị lu mờ bởi sự thôi thúc từ bên trong. Cô muốn tận hưởng cảm giác cấm kỵ này, dù chỉ một lát. Cô day lưỡi vào đầu khấc, cảm nhận từng nhịp đập, từng đường gân nổi rõ trên thân cặc anh.

Cô dùng hết sức để ngậm sâu hơn, nhưng độ lớn của nó khiến cô không thể ngậm hết được. Cô bắt đầu dùng hai tay, một tay sóc cặc cho Khoa, tay còn lại khẽ xoa nắn bìu dái anh ta, cảm nhận sự mềm mại, ấm nóng của chúng. Từng cử động của cô đều như một lời mời gọi, khiến Khoa rên rỉ đầy sung sướng. Càng làm, cô càng thấy nứng, một sự nứng đầy tội lỗi và biến thái, nhưng lại không thể dừng lại.

Trong lúc đang được bú cặc, Khoa đặt tay lên mông Phương. Anh luồn tay vào trong quần jeans của cô. Quần quá chật, Khoa chỉ có thể miết nhẹ khe lồn Phương một chút, nhưng cũng đủ để anh cảm nhận được sự ẩm ướt, nóng bỏng của lồn cô. Anh biết cô đang nứng đến mức nào. Khoa khẽ đưa ngón tay lên miệng, liếm sạch dòng dâm thủy dính trên đó. Vị mằn mặn, ngọt ngọt, tanh nồng của dâm thủy Phương khiến anh càng thêm kích thích.

Phương, trong cơn nứng dữ dội, tăng tốc độ bú cu và sóc cặc cho Khoa, mong anh ta xuất tinh nhanh chóng để kết thúc tất cả. Cô mút sâu hơn, dùng lưỡi day mạnh vào đầu khấc, tạo ra những âm thanh dâm dục bị che lấp trong khoang xe.

Khoa gầm gừ một tiếng, anh ôm lấy đầu Phương, nhấn mạnh xuống, và dòng tinh trùng ấm nóng, đặc sệt phun trào mạnh mẽ vào khoang miệng Phương. Phương bị bất ngờ, cô hít phải một chút, nhưng vẫn cố gắng nuốt trọn tất cả. Cô cảm nhận được vị mặn chát, tanh nồng của tinh trùng Khoa tràn đầy miệng.

Phương từ từ ngẩng đầu lên, nhả cặc Khoa ra. Cô ngậm đống tinh trùng trong miệng, nhìn thẳng vào mắt Khoa. Trong đầu cô là nỗi lo sợ tột cùng, nhưng cô vẫn giữ vẻ bình tĩnh, không để lộ cảm xúc thật. Cô nhổ hết số tinh trùng còn lại trong miệng ra chiếc áo chống nắng của mình, rồi nhìn Khoa, giọng nói có chút run rẩy nhưng đầy kiên quyết: “Anh… xóa nó đi!”

Khoa nhìn Phương, ánh mắt anh đầy vẻ ranh mãnh. Anh cười nhẹ, rồi gật đầu. “Được thôi. Thỏa thuận của chúng ta mà.” Anh mở điện thoại, truy cập vào thư mục video, và xóa đoạn video đã quay trước đó ngay trước mắt Phương. Phương thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng ngay khi Khoa vừa xóa xong, Phương lại chợt nhớ ra. Trong lúc cô đang bú cặc cho anh ta, Khoa cũng đã cầm điện thoại lên một lần nữa. Phương trừng mắt nhìn anh ta. “Anh còn quay nữa đúng không? Xóa hết đi!”

Khoa nhướn mày, vẻ mặt đầy vô tội. “Đây đâu phải thỏa thuận của chúng ta? Anh chỉ đồng ý xóa cái video kia thôi mà.” Anh ta nói, rồi nhanh chóng trấn an Phương, giọng điệu đầy sự dịu dàng giả tạo. “Em đừng lo. Anh sẽ không để cho người khác xem đâu. Anh chỉ giữ lại… để kỷ niệm thôi. Anh hy vọng có thể gặp được em lâu dài.”

Khoa cúi xuống, thì thầm vào tai Phương, giọng anh đầy ám muội: “Với lại… có vẻ em cũng thích mà, nên lồn mới ướt như thế chứ.”

Phương ngoảnh mặt đi, không nói gì. Cô không thể phản bác. Khoa nói đúng, cô đã nứng. Cô không thể chối bỏ sự thật đó. Một cảm giác nhục nhã và tuyệt vọng bao trùm lấy cô.

Khoa không để Phương im lặng lâu. Anh ta cười nhẹ, rồi nói tiếp, giọng điệu đầy quyến rũ. “Anh khá thích em. Hy vọng em cho anh phương thức liên lạc. Anh sẽ không làm phiền em đâu.”

Phương, do vẫn đang nứng lên sau những gì vừa xảy ra, đầu óc cô vẫn còn quay cuồng trong mớ cảm xúc hỗn độn. Cô không nghĩ nhiều, và trong một khoảnh khắc mất cảnh giác, cô buột miệng nói ra tài khoản X của mình: “@BitchPhuong”.

Khoa xem qua, rồi liếc cười với Phương, nụ cười đầy ẩn ý và biến thái. “Ây da, hóa ra là em cũng dâm thật.” Anh ta nói, giọng điệu kéo dài, đầy sự chế giễu nhưng cũng đầy sự hưng phấn. “Anh phải xuống bến này rồi. Hy vọng được gặp em tiếp.”

Nói rồi, Khoa đứng dậy, mặc lại quần đùi, và bước xuống xe. Phương ngồi đó, ôm ngực, thẫn thờ. Trong người cô, cảm giác nứng vẫn còn vương vấn, pha lẫn với sự tủi hổ, nhục nhã, và một nỗi sợ hãi mơ hồ. Cô không biết mình đã làm gì, và chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Một lúc sau, xe dừng lại, Phương cũng về đến nhà. Nhưng cảm giác dâm đãng và sự hư hỏng của cô đã được Khoa khai phá một cách trọn vẹn, và nó sẽ ám ảnh cô trong một thời gian dài.

Chiếc xe khách cuối cùng cũng cập bến, trả Phương về với nhịp sống quen thuộc của Hà Nội. Bước xuống xe, cơ thể Phương vẫn còn vương vấn cảm giác nhức mỏi và ẩm ướt khó tả. Cái mùi tinh trùng của Khoa dường như vẫn còn vương vấn trong khoang mũi, ám ảnh tâm trí cô. Vừa nhục nhã, vừa bẽ bàng, nhưng sâu thẳm trong cô, một tia khoái cảm tội lỗi vẫn âm ỉ cháy, nhắc nhở cô về những gì vừa xảy ra.

Phương vội vàng cầm điện thoại lên, ngón tay run rẩy gõ tin nhắn cho Tuấn. “Em về nhà rồi anh ơi.” Cô nhắn, cố gắng giữ giọng điệu bình thường nhất có thể. “Xuống nhà ông bà ăn tối luôn, nên em không phải nấu cơm.” Cô muốn Tuấn yên tâm, và cũng muốn có cớ để không phải nhắn tin nhiều sau đó. Tin nhắn vừa gửi đi, Tuấn đã lập tức trả lời: “Em về rồi à? Tốt quá. Anh lo cho em đấy. Thôi em cứ nghỉ ngơi đi nhé, đừng suy nghĩ gì nhiều.” Phương đọc tin nhắn của Tuấn, trong lòng dấy lên một cảm giác phức tạp. Vừa là sự nhẹ nhõm khi anh không trách móc, vừa là sự day dứt khi cô biết mình vừa “phản bội” anh theo một cách thức vô cùng đê tiện.

Bữa cơm gia đình diễn ra trong không khí ấm cúng và vui vẻ. Ông bà, bố mẹ Phương hỏi han đủ thứ chuyện trên đường đi, về công việc, bạn bè. Phương cố gắng mỉm cười thật tươi, đáp lời mọi người một cách tự nhiên nhất có thể. Tuy nhiên, đôi mắt cô thỉnh thoảng lại lướt qua một cách vô định, tâm trí cô vẫn như đang mắc kẹt lại trên chiếc xe khách, trong cái “lều” tạm bợ của chiếc áo chống nắng, nơi cô đã buông thả bản thân một cách không thể tin được. Cô mệt mỏi, không phải chỉ vì quãng đường di chuyển, mà còn vì những “cuộc chơi” dâm loạn liên tục trong những ngày gần đây. Từ sự khám phá bản thân với Tuấn đến cuộc gặp gỡ biến thái với Khoa, mọi thứ đã vắt kiệt cả thể xác lẫn tinh thần cô. Cô cảm thấy kiệt sức, rã rời, như một sợi dây đàn bị kéo căng quá mức.

Ăn uống xong, Phương xin phép lên phòng sớm với lý do mệt mỏi. Về đến nhà, cô nhanh chóng vào phòng, đóng sập cửa lại, như muốn cắt đứt mọi liên hệ với thế giới bên ngoài. Cô vứt chiếc vali sang một góc, không buồn sắp xếp đồ đạc. Cả người cô nặng trĩu, từng thớ thịt rã rời. Cô đi tắm, xả nước thật lâu, cố gắng gột rửa đi cả những dấu vết và ám ảnh vô hình. Sau đó, cô ngả mình lên giường, ngay lập tức chìm vào một giấc ngủ say, sâu đến mức cô quên cả việc phải nhắn tin chúc ngủ ngon cho Tuấn.

Về phía Tuấn, anh vẫn đang miệt mài với công việc của mình. Điện thoại Phương báo tin nhắn đã đến, anh khẽ mỉm cười. “Em bé lại ngủ quên rồi đây mà” anh thầm nghĩ. Bình thường, nếu Phương không nhắn tin khi về đến nhà, anh sẽ trách yêu cô vài câu, giả vờ giận dỗi để cô phải dỗ dành. Nhưng hôm nay, tâm trạng của anh lại hoàn toàn khác. Một sự phấn khích âm ỉ, một niềm mong đợi lạ lùng đang chiếm lĩnh tâm trí anh.

Anh chờ đợi. Chờ đến gần 11 giờ đêm, khi kim đồng hồ đã chỉ sang con số 11, mà vẫn không thấy Phương nhắn tin thêm một lời chúc ngủ ngon nào, Tuấn bắt đầu sốt ruột thật sự. Không phải là lo lắng theo kiểu bình thường, mà là một sự sốt ruột đầy ám muội. Anh biết Phương đang dần khám phá bản thân, đang ngày càng dâm đãng hơn dưới sự “chỉ dẫn” vô hình của anh. Anh đã gieo những hạt giống đó vào tâm trí cô, và giờ là lúc thu hoạch.

Anh không nhắn tin gọi điện cho Phương. Thay vào đó, Tuấn cầm lấy chiếc laptop, đăng nhập vào trang web đặc biệt mà anh đã cài đặt để có thể kiểm soát điện thoại của Phương từ xa. Đây là một bí mật mà chỉ mình anh biết, một công cụ cho phép anh theo dõi mọi hoạt động, mọi tin nhắn, mọi hình ảnh của cô. Anh làm điều này không phải vì ghen tuông mù quáng, mà vì một mục đích khác, một ham muốn biến thái hơn nhiều.

Tuấn bắt đầu kiểm tra. Anh lướt qua các ứng dụng, kiểm tra lịch sử cuộc gọi, tin nhắn thông thường. Không có gì bất thường. Anh đến các ứng dụng mạng xã hội. Facebook, Instagram, không có gì đáng chú ý. Rồi anh dừng lại ở ứng dụng X (trước đây là Twitter). Anh biết Phương ít khi dùng ứng dụng này, nên nếu có hoạt động gì, chắc chắn sẽ là điều đặc biệt.

Tuấn bấm vào ứng dụng X. Màn hình tải chậm rãi, từng giây trôi qua như dài vô tận. Trái tim Tuấn đập dồn dập, không phải vì lo lắng, mà vì sự phấn khích tột độ. Anh có linh cảm rằng mình sắp tìm thấy điều gì đó đáng giá.

Và rồi, nó hiện ra. Một tin nhắn mới, từ một tài khoản lạ: “@khoanguyentb2k”.

Tuấn nhíu mày. “Ai đây?” Anh thắc mắc, nhưng bàn tay anh đã nhanh chóng chạm vào màn hình, mở tin nhắn.

Cảnh tượng trong video đập vào mắt anh như một cú sốc điện. Đó chính là cảnh Phương đang bú cu cho Khoa, ngay trên xe khách. Hình ảnh chiếc áo chống nắng che phủ nửa thân trên của Phương, bàn tay cô nắm chặt lấy con cặc to lớn, gân guốc của Khoa. Khuôn mặt Phương ẩn hiện trong bóng tối, nhưng Tuấn vẫn nhận ra được những chuyển động của đôi môi cô, những nhịp mút mát đầy dâm dục. Anh nghe thấy tiếng “chụt chụt” nhỏ, tiếng rên rỉ nghẹn ngào của Phương, và cả tiếng thở dốc đầy khoái cảm của một người đàn ông lạ.

Tuấn sốc. Cú sốc không phải là sự tức giận hay ghen tuông như người bình thường. Mà là một cú sốc của sự thỏa mãn tột độ. Một luồng điện giật chạy dọc sống lưng anh, không phải là sự sợ hãi, mà là sự phấn khích biến thái không thể tả. Con cặc anh lập tức cương cứng, đau tức trong quần. Anh không thể tin được. Phương của anh… con bé nhút nhát mà anh luôn nghĩ… lại có thể làm điều này. Và điều đó, khiến anh nứng đến điên dại.

Anh xem đi xem lại đoạn video đó. Một lần. Hai lần. Ba lần. Mắt anh dán chặt vào từng chi tiết, từng cử động của Phương. Anh tưởng tượng ra mùi vị của con cặc đó, cảm giác nó lấp đầy miệng Phương. Anh tưởng tượng ra cách Phương nuốt trọn tinh trùng của người đàn ông lạ. Càng xem, ham muốn trong anh càng bùng cháy. Máu dồn xuống hạ bộ, con cặc anh đau nhức, đòi hỏi được giải tỏa.

Tuấn vội vàng cởi quần. Anh đưa tay xuống, nắm lấy con cặc đang cương cứng của mình, bắt đầu thủ dâm. Anh nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, nơi Phương đang miệt mài bú cu cho Khoa. Anh sóc cặc theo nhịp điệu của video, mỗi cú thúc, mỗi nhịp mút của Phương trên màn hình đều như một ngọn lửa đốt cháy ham muốn của anh. Anh rên rỉ, tưởng tượng ra khuôn mặt Phương đang ngậm cặc mình, tưởng tượng ra cô đang bú cho anh như cô đã bú cho Khoa.

“Ưm… A… Phương… em dâm quá…” Tuấn rên rỉ, tiếng thở dốc nặng nề. Anh xuất tinh cũng khá nhanh, một dòng tinh dịch nóng ấm phun ra, bắn tung tóe vào màn hình laptop.

Anh hoàn toàn thỏa mãn. Một cảm giác nhẹ nhõm và sung sướng tràn ngập cơ thể Tuấn. Bình thường, anh sẽ trách móc nếu Phương không nhắn tin cho mình đúng giờ, sẽ giận dỗi để cô phải xin lỗi. Nhưng hôm nay, anh không còn tâm trí cho những chuyện đó. Tuấn trạng anh đang phấn khích tột độ. Phương đã thực sự khai phá ra sự dâm đãng của mình, đúng theo kế hoạch mà anh đã ấp ủ bấy lâu nay. Cô đã bước một bước lớn vào thế giới biến thái mà anh mong muốn.

Anh khẽ mỉm cười, một nụ cười đầy ám muội. Anh không nhắn tin hỏi han hay trách móc Phương về đoạn video. Thay vào đó, anh chỉ gửi một tin nhắn chúc cô ngủ ngon như mọi khi, giữ vẻ bình thường, như không có chuyện gì xảy ra. Anh muốn cô nghĩ rằng mọi thứ vẫn ổn, để cô không cảnh giác.

Tối đó, trước khi đi ngủ, Tuấn lại mở đoạn video thêm một lần nữa. Anh xem lại cảnh Phương bú cu cho Khoa, và lại một lần nữa, anh thủ dâm, xuất tinh trong sự thỏa mãn biến thái của riêng mình. Anh ôm lấy điện thoại vào lòng, chìm vào giấc ngủ, với nụ cười hài lòng trên môi. Đây mới chỉ là sự khởi đầu. Cuộc chơi của anh với Phương, với sự dâm đãng tiềm ẩn của cô, giờ đây mới thực sự bắt đầu.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...