Bí Cảnh Bá Chủ
Kết thúc thời gian đếm ngược, Lâm Khang đem không gian trữ vật của mình mở ra, quả nhiên trong đó đã có một vật phẩm mang tên ‘Linh hồn gốc: Nhện Robot’. Khi hắn tập trung vào vật đó, hình ảnh của con nhện tự động phóng to lên, và các thuộc tính của ma thú cũng hiện lên trên một cửa sổ thông tin khác.Lâm Khang vừa nhìn vừa cau mày một chút. Nhện Robot này tuy gọi robot, nhưng không giống như nó được chế tạo từ hợp kim cao cấp như hắn đã mong đợi. Thay vào đó, toàn thân nhện được bao phủ bởi một lớp sắt, và thiết kế của nó mang hơi hướng máy móc vận hành bằng hơi nước - steampunk, hơn là khoa học viễn tưởng như Lâm Khang nghĩ.Dù vậy, hắn vẫn thở phào nhẹ nhõm, dù nhìn không được hiện đại, nhưng hắn vẫn có thể thông qua linh hồn gốc lập trình cách mà bọn chúng chiến đấu, áp dụng cho toàn bộ loài ma thú này, hoặc tự tay chỉnh sửa từng con sau khi triệu hồi.
“Vậy cũng đủ tốt rồi, không thể đòi hỏi nhiều hơn ở một con ma thú cấp thấp,” Lâm Khang gật đầu và quyết định thử triệu hồi một con nhện. Không cần phép thuật hay nghi thức rườm rà, hắn chỉ cần tập trung vào linh hồn gốc của ma thú và ra lệnh triệu hồi. Chưa đến một giây sau, một ánh sáng lóe lên ở giữa căn phòng. Ánh sáng đó dần tan biến, để lộ ra một con nhện kim loại nhỏ màu vàng, với hai chân trước sắc như hai lưỡi dao nhỏ.Đồng thời, Lâm Khang cũng cảm thấy một nguồn năng lượng bị rút đi từ trong cơ thể mình. Trong tầm nhìn của hắn, nằm ở góc dưới bên trái, xuất hiện một thanh dài màu xanh lam đang từ từ rút ngắn, cuối cùng dừng lại khi còn khoảng ba phần tư giá trị ban đầu.“Mẹ nó, đắt như vậy,” Lâm Khang hít một hơi lạnh. Một phần tư linh lực hiện tại của hắn cho một lần triệu hồi, đây cũng hơi có chút cắt cổ đi. Hơn nữa, chỉ cần nhìn vào Nhện Robot cũng đủ để nhận ra rằng bọn chúng chiến đấu chủ yếu dựa vào số lượng.“Xem ra ta sẽ sống cuộc đời nghèo khổ một thời gian rồi…” Hắn lẩm bẩm một cách buồn bã, liếc nhìn thanh linh lực của mình đang đầy lên một cách cực kỳ chậm chạp, với tốc độ này chắc phải mất đến hơn hai tiếng để thu hồi vốn từ việc triệu hồi Nhện Robot.Lúc này, một bảng thông báo khác hiện lên trước mặt Lâm Khang, công bố nhiệm vụ tiếp theo. “Cho dù vậy, cũng không thể trách ta nếu ta giết lũ nào định đụng vào hạch tâm chứ,” Lâm Khang cau mày sau khi đọc xong cái thông báo dài ngoằng của Hệ Thống.
“Như vậy còn có chút nghe được…” Lâm Khang gật gù, sau đó đứng lên và nhìn về phía con Nhện Robot đầu tiên mà hắn vừa triệu hồi. “Vậy mày làm Boss tầng một đi. Dù sao cũng chẳng còn ai khác ở đây.”“Xác nhận.”Suy nghĩ vừa nảy lên trong đầu Lâm Phong, thì con nhện trước mặt hắn đột nhiên phát sinh biến đổi. Nó từ từ phình to lên gấp đôi kích thước ban đầu. Hai chân trước cũng dài ra và trở nên sắc bén hơn hẳn.“Gọi ‘Arachnite’ đi, dù sao nó cũng là một con nhện,” Lâm Khang đáp trả sau vài giây suy nghĩ. Hắn sẽ lập trình lại con boss này sau. Điều cần làm bây giờ là hoàn thành nhiệm vụ để kích hoạt bảo vệ tân thủ. Có bảy ngày an toàn thì hắn sẽ yên tâm hơn.Nghĩ là làm, Lâm Khang quét ánh mắt một vòng quanh cái hang nhỏ của hắn, trước khi tập trung linh lực và suy nghĩ, bắt đầu thay đổi cấu trúc của hang theo ý mình. Đây hoàn toàn là bản năng mà hắn nhận được khi trở thành một chủ bí cảnh, nên Lâm Khang cũng không cần Hệ Thống phải chỉ dẫn hắn phần này.Xung quanh hắn, các bức tường thô ráp dần trở nên nhẵn nhụi. Chiếc mái vòm cũng biến mất, thay vào đó là một tấm trần bằng phẳng. Độ cao của trần cũng đang hạ thấp dần cho đến khi nó chỉ cao hơn đầu của một tên cao to một chút.“Tạm thời là như vậy,” Lâm Khang gật đầu hài lòng sau khi nhìn thanh linh lực chỉ còn hơn một phần tư của mình. Hắn tiện tay triệu hồi thêm một con Nhện Robot, trước khi ngồi xuống một chiếc giường đất mà hắn tự tạo ra và bắt đầu nghỉ ngơi chờ linh lực hồi phục.Hắn cũng muốn một bí cảnh rộng rãi, nhưng xét về ưu và nhược điểm của Nhện Robot, tốt nhất vẫn là nên làm cho không gian tầng một nhỏ một chút, để có thể dễ bề phục kích đánh lén. “Đã hiểu,” Lâm Khang gật đầu và nằm xuống giường. Hắn đã cạn kiệt linh lực, nên cho dù muốn cũng không thể thực hiện nhiệm vụ này ngay được. Lâm Khang cũng không biết liệu cơ thể này có cần ngủ hay không, nhưng việc sử dụng hết linh lực cũng làm cho hắn cảm thấy mệt, rất mệt. Hai mắt hắn cứ như vậy từ từ khép lại.Trước khi chìm vào giấc ngủ, Lâm Khang còn thấy Arachnite trèo lên giường, sau đó thu lại các chân và nằm yên lặng cạnh hắn thành một khối tròn vo.“Mẹ nó…” Hắn cười nhẹ và phun ra một câu. “Vài ngày nữa tao sẽ đưa mày vào chỗ chết đó, biết không hả?”Con nhện lớn xác nằm im lìm, không đáp lại hắn.
