Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Hoạ Thuỷ

Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Hãy là người đầu tiên đánh giá
Xếp hạng: 0 / 10 từ 0 lượt đánh giá

Đọc truyện Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc – Chương 1: Gặp nhau Đinh Uyển Tình rời khỏi bệnh viện với khuôn mặt đầy mệt mỏi và tuyệt vọng, quanh...

Thông tin truyện Mã QR

Tác giả: Hoạ Thuỷ

Trạng thái: Hoàn thành

Người theo dõi: 0

Truyện sắc hiệp Làm tình với đồng nghiệp Nhân viên công sở Đô thị Ngôn tình Truyện sex nhẹ nhàng

Danh sách chương (638)

Chương 121: Hai Valy Lớn Chương 122: Bao Dưỡng Chương 123: Nôn Mửa Chương 124: Ai Dính Ai Chương 125: Em Cái Kia Không đều Chương 126: Cầu Hôn Chương 127: Kinh Hách Chương 128: Món Quà Chương 129: Ăn No Ba Phần Chương 130: Chị Dâu Nhỏ Chương 131: Mày đang Nhìn ở đâu đấy Chương 132: Hai Chị Dâu Chương 133: Người Phía Dưới Chương 134: Thần Mã Nghe Giường Chương 135: Chụp Trộm Chương 136: Lại đắc Thủ Chương 137: Dương Dương Chương 138: Đánh Cuộc! Chương 139: Bất Công Chương 140: Dã Tâm Chương 141: Tính Kế Cái Gì Chương 142: Kế Hoạch Lâu Dài Chương 143: Bí Mật (H) Chương 144: An Tâm Suy Nghĩ Chương 145: Thật Nhiều Trai đẹp Chương 146: Đồng Tính Luyến ái? Chương 147: Chủ ý Của Ai? Chương 148: Bất Dạ Thành Chương 149: Đổi Xe Chương 150: Món Quà Của Cô Cho Chương 151: Uyển Tình đánh Bạc Chương 152: Bỏ Thuốc Chương 153: Vợ Hát Chồng Theo Chương 154: Mộng Chương 155: Ông Kỳ Quái Chương 156: Điều Tra Một Chút Chương 157: Bà Phó đưa Cho Chương 158: Có Chút Không Tra được Chương 159: Thật Sự Không Có ý Tưởng Gì Chương 160: Lại Có Thể Không Phải Họ Kim Chương 161: Lại Vào Thư Phòng Chương 162: Đánh Cờ Chương 163: Sáng Sớm Hoan ái (H) Chương 164: Nhắc Lại Quá Khứ Chương 165: Sầu Não Chương 166: Trở Về Nhanh Chương 167: Đẹp Không? Chương 168: Trúng Kế Chương 169: Tự Cứu Chương 170: Được Cứu? Chương 171: Không Có Việc Gì Chương 172: Đau Lòng Chương 173: Cám ơn Anh (H) Chương 174: Cảnh Cáo Chương 175: Có Phải Là Anh Hay Không? Chương 176: Đoán Chương 177: Cách Xa Bọn Họ Một Chút Chương 178: Lấy Lòng Chương 179: Tai Nạn Xe Cộ Chương 180: Ánh Mắt Có Hơi Kỳ Lạ

Chương 1: Hai Valy Lớn


Đọc truyện Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc – Chương 1: Gặp nhau

Đinh Uyển Tình rời khỏi bệnh viện với khuôn mặt đầy mệt mỏi và tuyệt vọng, quanh quẩn bên tai lời nói của bác sĩ……

“Đinh tiểu thư, tình trạng hiện tại của mẹ cô rất không lạc quan, chúng tôi đề nghị cô mau chóng cho mẹ mình làm phẫu thuật đi. Hiện tại đã có người đồng ý hiến thận, nếu cô có thể trong hai ngày kiếm được chừng 20 vạn để làm phí phẫu thuật, chúng tôi sẽ ưu tiên trị liệu cho mẹ cô. Bằng không, chúng tôi chỉ có thể đi cứu bệnh nhân khác.”

20 vạn?

Nàng đi nơi nào kiếm được 20 vạn?

Mẹ bị bệnh hai năm, số tiền mà nàng đem đi khi rời khỏi ngôi nhà đó đều tiêu hết để đóng tiền viện phí. Chẳng lẽ phải trở về sao? Vì cứu mẹ, nàng không thể không trở về nhưng mỗi lần trở về đều gặp người kia đối mẹ con nàng châm chọc khiêu khích mà cha ruột của nàng căn bản là mặc kệ!

Nhưng vì mẹ, nàng phải thử lại một lần!Bước nhanh vào buồng điện thoại công cộng bên đường, nàng điện thoại cho người nào đó: “Là tôi……”

“Chuyện gì?” Đinh Chí Cương không kiên nhẫn hỏi.

“Mẹ không xong rồi.”Nàng phẫn nộ nói, “Ông bỏ rơi chúng ta, ngay cả sống chết của bà cũng không quản, ông có còn lương tâm không? Hai mươi vạn mà thôi, ông nhiêu đấy cũng không cho ta sao!”

“Uyển Tình, con bình tỉnh một chút……” Đinh Chí Cương cứng rắn nói. Hắn không phải bỏ mặc hai mẹ con nó nhưng mà mỗi lần muốn đưa hai mẹ con nó về nhà thì lại nghĩ đến vợ của mình, hắn làm sao dám đưa nàng tiền? Hơn nữa, công ty hắn gần đây lại xảy ra vấn đề, đừng nói hai mươi vạn, hai vạn hắn đều không có……

“Mẹ có thể chết, tôi phải bình tĩnh như thế nào?!”Uyển Tình rống to, “Nếu bà chết, tôi cũng đi chết theo, chúng tôi thành quỷ cũng không sẽ bỏ qua ông!”

“Được rồi, con hiện tại đến công ty tìm ta.” Đinh Chí Cương nói.

Đinh Uyển Tình tắt điện thoại, đi nhanh đến công ty. Đi vào công ty, mới biết, Đinh Chí Cương đang tiếp khách, nàng chỉ có thể ngồi chờ ở bên ngoài.Đợi nửa giờ, ngay khi nàng nghĩ là mình đang bị lừa thì cánh cửa phòng làm việc mở ra. Nàng vội vàng đứng lên, tiến lên mới phát hiện mới vừa ra không phải là Đinh Chí Cương.

Nhưng không còn kịp rồi, nàng đã đụng vào đối phương rồi.

“Ngô……” Đau quá, người nọ là tường đồng vách sắt sao?

“Cô làm gì?!” Bên tai có người hô to.

Nàng còn không có phản ứng liền cảm giác cổ tay chính mình đau đớn, người đã bị kéo qua một bên. Nàng ngẩng đầu, mới biết người mới vừa kéo nàng chính là Đinh Chí Cương, cha ruột của nàng.

Đinh Chí Cương giống như không thấy nàng, hỏi cái người bị nàng đụng vào kia: “Mục tổng thật có lỗi, ngài không sao chứ?!”

Uyển Tình thấy ông ta kinh sợ, hơi kinh hãi, biết người mà mình đụng vào là một nhân vật không đơn giản, bằng không ông ấy sẽ không có loại phản ứng này.Nàng ngẩng đầu, thấy một người nam nhân tuổi còn trẻ. Nam nhân mặc tây trang được cắt may thủ công từ Italy, dáng người cao to, biểu tình lãnh khốc, làm cho người ta có cảm giác không giận mà uy, khí thế cùng cảm giác áp bách. Mà hắn đang nhìn nàng, ánh mắt như ưng. Như loài săn mồi tìm thấy đồ chơi của mình làm nàng sợ tới mức lùi lại từng bước.

Nam nhân thản nhiên liếc nàng một cái, ánh mắt ấy quét nhanh từ đầu cho chân nàng, sau đó cũng không quay đầu lại mà đi ra ngoài.

Đinh Chí Cương đi theo phía sau hắn, cả người cung kính, cúi đầu khom lưng, nghiễm nhiên đem hắn trở thành thượng đế.

Đi đến cửa thang máy, nam nhân trẻ tuổi xoay người lại, dùng tiếng nói lạnh như băng nói: “Đinh tổng mời quay về, không cần tiễn.”

“Vâng…..” Đinh Chí Cương tiếp tục cúi đầu khom lưng.

Nam nhân cất bước đi vào thang máy, lúc cửa thang máy đóng lại, hắn đối thuộc hạ bên người nói: “Tra một chút nữ nhân vừa mới rồi là ai.”


Mở rộng
Thu gọn

Truyện sex

Mở rộng
Thu gọn
Đang tải...