Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Bán vợ cho cấp dưới

Chương 3



Bán vợ cho cấp dưới chương 3

– Thế em làm quen được công việc chưa ?.

– Dạ cũng quen rồi anh, may mắn có chị Vy giúp đỡ hỗ trợ rất nhiều nên cũnh không quá khó để tiếp cận công việc.

– Oke, vậy chúc em làm việc vui vẻ nhé, anh vào chào hỏi chút rồi đi xử lý công việc.

– Dạ vâng.

Nó mĩm cười nhìn tôi, nụ cười mang đầy sự giả tạo, tôi chào vợ mình rồi cũng bước ra khỏi phòng vừa đóng cửa lại. Tôi nghe bên trong là tiếng nũng nịu của mình.

– Ư… Sướng quá… Em bóp tiếp chỗ này nè.. Đúng rồi ngay chỗ phần vai đó.

Nghe được nhưng từ đó trong lòng hơi mang đến một sự ngỗn ngang, bỗng điện thoại reo lên tôi nhìn vào là thằng Hoàng nhân viên phòng tôi gọi, chắc có việc gì đó quan trọng lắm nên nó mới gọi vừa bắt máy vừa rời khỏi phòng vợ mình.

Công việc ngày hôm nay cực kỳ nhiều khiến tâm trạng tôi hơi mệt, xử lý xong đống công việc đến tối muộn mới về nhà thì nằm lăn quay ra ngủ.

Không biết Vy về khi nào nhưng khi tôi thức giấc đã thấy nàng nằm bên cạnh, giờ này còn thức tay cầm vào màn hình nhắn tin với ai đó cười vui vẻ.

Tôi cố nhìn qua, nhưng do Vy khá cẩn thận nên tôi rất khó thấy nàng nhắn với ai cố lắm chỉ nhìn được trong màn hình có hình trái tim gửi qua, còn kèm chữ I love you.

Thầm nghĩ ” Là ai nhắn với Vy mà gửi i love you thế nhỉ. Chả lẽ là thằng Đăng ? ” lúc này chỉ hơi nghi ngờ nên cũng không biết rõ sự tình thế nào, tôi cũng không hỏi nàng vì tôn trọng quyền riêng tư cá nhân của vợ mình.

Nằm nhắm mắt lại trong, trong đầu là mường tượng ra cảnh Vợ mình nằm trên giừơng cho thằng Đăng đút cặc vào đụ phầm phập trong lồn nàng, rồi xuất tinh vào lồn nàng, Vy mang thai, vác cái bụng bầu đứng trước mặt tôi, bên cạnh là thằng Đăng ôm eo nàng, nở một nụ cười khinh bỉ. Vy nhìn tôi cũng nở một nụ cười y chan vậy rồi nàng từ từ đưa tay lên rút chiếc nhẫn cưới của tôi và nàng ném thẳng xuống đất.

Vy lạnh lùng quay đi, bỏ tôi bơ vơ quỳ gối sau lưng nàng.

– A.. Không…Không …..

Bật mạnh dậy, thở hắt ra nặng nề trên trán túa đầy mồ hôi, nhìn xung quanh một hồi ” Thì ra chỉ là mơ “. Tôi bình tĩnh lại, ánh nắng ban mai từ ngoài xuyên qua khung cửa sổ.

Mới đó đã sáng rồi. Vy lúc này không có trong phòng bật dậy tôi đi vào toilet đánh răng, rửa mặt sẵn tiện đi đái một phát sau đó thay quần áo bước xuống nhà, thấy Vy đang ở dưới bếp bày ra một bàn đồ ăn. Vy thấy tôi mĩm cười rồi nói.

– Dậy rồi à, vào ăn sáng đi chồng.

– Wow, thơm phứt chưa ăn đã biết ngon rồi đúng là vợ anh tay nghề số 1.

Nghe tôi nịnh, Vy phì cười.

– Bớt nịnh người ta đi, ăn suốt từ đó giờ rồi còn phải xu nịnh, ghét quá đi à…

– Hề hề, không hề xu nịnh, anh nói thật.

Tôi hôn Vy một cái vào môi nàng, nàng đỏ ửng mặt vỗ nhẹ tôi một cái vào vai.

– Có con bên cạnh kìa, bớt bớt lại.

– Hề hề, biết rồi, mà nay là ngày gì đặc biệt à. Sao Vợ nấu đồ nhiều thế, anh nhớ trước ngày bình thường em có nấu nhiều như vậy đâu.

– Hihi đoán đi.m.

– Ngày gì vậy ta….

Tôi chả nhớ nổi, vì dạo đây công việc nhiều công việc quá đau hết cả đầu, vừa nói như vậy lập tức khuôn mặt Vy thay đổi im lặng chỉ gắp đồ ăn bỏ vào miệng, hay là mình noi sai gì rồi, sợ Vy giận tôi liền giải vây.

– Anh nói sai gì à, tại mấy nay nhiều việc quá anh không nhớ nổi. Lỡ anh sai gì cho anh xin lỗi nhé vợ yêu.

– Ăn nhanh đi, rồi còn đi làm…

Vy chỉ nói ngắn gọn như vậy tôi, khiến tôi khá khó chịu trong lòng. Nhưng không dám nói tiếp sợ nàng lại giận thêm, tôi rất sợ Vợ mình. Cứ thế trong giờ làm cứ suy nghĩ đến chuyện hồi sáng. Thẫn thơ trong lúc làm việc đến nỗi nhân viên gọi tôi mấy lần tôi mới giật mình đáp lại.

Đến giờ trưa, sau khi suy nghĩ nhiều mới quyết định lên xin lỗi Vy. Dù sao cũng là vợ chồng tôi nghĩ vì sẽ tha thứ cho tôi nếu tôi chân thành với nàng.

Đi đến phòng vợ mình, tôi đẩy cửa vào cửa vừa mở ra đập vào mắt tôi là hình ảnh thằng Đăng trên tay cầm bó hoa hồng đưa đến trước mặt vợ tôi. Trên bàn còn có cái bánh sinh nhật lúc này mới sực nhớ ra là hôm nay sinh nhật của Vy. Hèn gì khi sáng nàng nhắc khéo tôi, mà tôi lại quên thế là nàng giận tôi từ sáng giờ.

Tôi bước vào, lúc này chỉ nở nụ cười gượng gạo.

– Hi.. Vợ… Anh quên hôm nay xin Nhật em.

Vy không trả lời tôi mà chỉ nhìn thằng Đăng cười cầm lấy bó hoa tươi đưa đến gần mũo ngửi 1 cái. Vy nói.

– Cảm ơn Đăng nhé, không ngờ lâu thế mà em vẫn nhớ sinh nhật chị… Không như người nào đó, chung sống với nhau mấy năm trời, đến ngày sinh nhật của chị còn chả nhớ.

Nàng như đang nói móc tôi vậy, thật sự thất vọng. Đây cũng là lỗi của tôi không thể trách Vy được, tôi đang tính mở miệng giải thích thì Vy liền đứng lên, một tay ôm lấy cánh tay thằng Đăng rồi cười nói, cũng trễ rồi hai đứa mình xuống ăn cơm trưa đi, nghỉ ngơi 1 tí rồi chiều làm.

– Hi, vâng chị,

Thằng Đăng gục đầu nó sẵn xách theo cái bánh kem cùng vợ tôi đi ra khỏi phòng. Giống như kiểu bây giờ tôi mới là người ngoài còn Vy và nó mới là vợ chồng thật sự

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...