Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


Bà Xã, Ngoan Nào!

Thiên Diện Tuyết Hồ

Bà Xã, Ngoan Nào!

Hãy là người đầu tiên đánh giá
Xếp hạng: 0 / 10 từ 0 lượt đánh giá

Đọc truyện Bà Xã, Ngoan Nào! – Chương 1: Hai người không ai nợ ai Anh là “một” ông hoàng cao cao tại thượng, đồng thời sở hữu vẻ đẹp khiến cho...

Thông tin truyện Mã QR

Tác giả: Thiên Diện Tuyết Hồ

Trạng thái: Hoàn thành

Người theo dõi: 0

Truyện sắc hiệp Ngôn tình Truyện sex nhẹ nhàng

Danh sách chương (34)

Chương 1: Hai Người Không Ai Nợ Ai Chương 2: Năm Bằng Năm Trăm Vạn Chương 3: Tớ Trở Thành Nghèo Rớt Mồng Tơi, Cậu Bao Nuôi Tớ! Chương 4: Cậu ở Thời Kỳ Mãn Kinh à? Chương 5: Làm Tiểu Tam Cũng Có Cơ Hội! Chương 6: Anh à, Làm Người Phụ Nữ Của Anh Có Cảm Giác An Toàn Chương 7: Cô đến Chính Là để ăn Cơm! Chương 8: Anh Muốn Cự Tuyệt Người Phụ Nữ Khác Nên Lấy Chính Mình Làm Lá Chắn Chương 9: Em Có Quyền Không Nói Chương 10: Tô Thiển, Em Dám Cho Anh Gắn Mác Có Vợ Ngoại Tình Chương 11: Anh, Cho Tới Giò Vẫn Bá đạo Như Vậy Chương 12 Chương 13: Trước Bảy Giờ Nhớ Rõ Về Nhà Chương 14 Chương 15: Rốt Cuộc đây Là Nhân Vật Nào? Chương 16 Chương 17: Tiết Mục Cẩu Huyết Hai Nam Tranh Nữ! Chương 18 Chương 19: MD, đây Rốt Cuộc Là Gara Hay Là đại Sảnh Triển Lãm Xe? Chương 20 Chương 21: An Thần, Chị đây Coi Thường Anh 1 Chương 22: An Thần, Chị đây Coi Thường Anh 2 Chương 23: Thực Hiện Nghĩa Vụ Thứ 1 Của Người Vợ, Theo Giúp Tôi ăn Cơm 1 Chương 24: Thực Hiện Nghĩa Vụ Thứ 1 Của Người Vợ, Theo Giúp Tôi ăn Cơm 2 Chương 25: Cô Cho Anh Là Không Khí 1 Chương 26: Cô Cho Anh Là Không Khí 2 Chương 27: Tô Thiển Cô Cứ Như Vậy Mà Bị ăn Sạch. 1 Chương 28: Tô Thiển Cô Cứ Như Vậy Mà Bị ăn Sạch. 2 Chương 29: Núi Cao Còn Có Núi Cao Hơn! 1 Chương 30: Núi Cao Còn Có Núi Cao Hơn! 2 Chương 31: Cảm Giác Như Phía Trên Cô Có ô Dù. 1 Chương 32: Cảm Giác Như Phía Trên Cô Có ô Dù. 2 Chương 33: Vì Thích ăn Cay , Anh Thiếu Chút Nữa Mất Mạng. 1 Chương 34: Tớ Có Một Loại Dự Cảm Không Rõ ....!

Chương 1: Hai Người Không Ai Nợ Ai


Đọc truyện Bà Xã, Ngoan Nào! – Chương 1: Hai người không ai nợ ai

Anh là “một” ông hoàng cao cao tại thượng, đồng thời sở hữu vẻ đẹp khiến cho phái mạnh phải nổi giận. Anh đẹp, là đẹp đến mức cực hạn nhưng lạnh cũng đến cực hạn.

Đêm khuya….

Ngoài trời mưa rơi từng giọt tí tách tí tách.

Tô Thiển ôm “ngực” đứng sát vào bên cửa sổ, hai chân mày nhíu chặt lại, suy nghĩ lại trôi về khoảng thời gian “một” năm trước.

Khi đó, “cô” còn là thiên kim tiểu thư của Tập đoàn Tô thị, cả ngày “không” cần phải lo nghĩ về chuyện cơm áo gạo tiền. “thật” “sự” “không” nghĩ tới, chỉ trong nháy mắt mà cha mẹ đều mắt, công ty bị phá sản, ngay cả chính mình từ “một” “cô” nhóc u mê, “không” hiểu chuyện trở thành “một” “cô” “gái” “hiện” tại “đi” đến bước đường cùng.

” Thiếu phu nhân, thiểu gia “đã” về!”

Chị Lí giúp việc đứng ở ngoài cửa cung kính thông báo.Tô Thiển trở lại với “hiện” thực, khẽ gật đầu: ” Biết rồi!”

“cô” là Tô Thiển.

Bởi vì gia đình “cô” để lại “một” chồng sổ nợ mà “cô” vạn bất đắc dĩ phải gán thân gả cho chủ nợ là An Thần.

Anh là “một” ông hoàng cao cao tại thượng, đồng thời sở hữu vẻ đẹp khiến cho phái mạnh phải nổi giận. Anh đẹp, là đẹp đến mức cực hạn nhưng lạnh cũng đến cực hạn.

Giống như “hiện” tại.

Tô Thiển “đi” ra cửa phòng, giúp anh cầm áo khoác.

” Ăn rồi à? Thức ăn “đã” chuẩn bị xong cả rồi.”

Mỗi buổi tối, Tô Thiển đều dặn dò chị Lí chuẩn bị thức ăn, chờ anh về cùng ăn. Đó là “cô” biết rất “rõ” thân phận của mình – là “một” người vợ “trên” danh nghĩa!” Anh “đã” “nói” rồi, nếu đến 9 giờ mà vẫn chưa thấy anh về “thì” “không” cần chờ cơm anh.”

An Thần nới lỏng cà vạt, khuôn mặt “không” chút biểu cảm “đi” về phòng ngủ.

Tô Thiển sững cả người, nhìn xem, lúc nào anh cũng mang cái biểu tình lãnh đạm này. Có lúc “cô” “thật” “sự” nghi ngờ rằng người đàn ông này căn bản là “không” có cảm xúc. Hoặc là, khuôn mặt vẫn luôn cứng ngắc như thế, có cảm xúc nhưng “không” biểu đạt được ra.

” Thiếu phu nhân, đồ ăn này tính sao?”

Tô Thiển ngước lên, mở miệng cười yếu ớt: ” Những thức ăn này chị mang về cho bọn “nhỏ” ăn “đi”.”

Khẩu vị của anh rất khó chiều, “một” vị “không” đúng cũng “không” thể được, huống chi là những món ăn “đã” để cả buổi tối như thế này.

“đi” theo anh về phòng ngủ, thấy anh “đang” tắm, Tô Thiển xoay người trở lại phòng mình, mở máy tính ra, xem qua “một” trang web, rồi cảm thấy anh “đã” tắm xong “thì” tắt máy tính “đi”, lại trở lại phòng của anh.

Vừa đúng lúc anh chỉ quấn có “một” cái khăn tắm “đi” ra ngoài, mái tóc dựng lên, sống mũi cao, đôi môi mỏng lạnh, đôi mắt hoa đào quyến rũ. Chỉ là tất cả đều tản ra hơi thở lạnh lùng. “trên” bụng, cơ bụng tám múi khiến Tô Thiển quay “đi” chỗ khác mà “không” dám nhìn. ( h mới biết ngoài cơ bụng 6 múi còn có cơ bụng 8 múi)An Thần mặc quần áo chỉnh tề, rót “một” ly rượu vang đỏ: ” Có chuyện gì sao?”

Tô Thiển hít “một” hơi: “Vâng.”

An Thần lười biếng ngồi lên sofa, cầm cái ly lên nhấm nháp “một” chút, chân mày khẽ chau lại: ” Ngồi xuống rồi “nói” “đi”.”

Tô Thiển cúi “thật” thấp, lắc đầu: ” “không”, anh vẫn còn nhớ “rõ” khế ước chứ?”

Chân mày của An Thần chau lại: ” Em định “nói” gì?”

Tô Thiển cắn môi: ” Ngày mai là ngày cuối của khế ước, hết ngày mai, hai chúng ta “không” ai nợ ai nữa rồi.”


Mở rộng
Thu gọn

Truyện sex

Mở rộng
Thu gọn
Đang tải...