Ái Phi Tuyệt Sắc Của Thần Bí Vương Gia
Truyện Tiên Hiệp - -Y
Trong lòng Tịch Nhan tràn đầy đau xót, đột nhiên có một chút sáng tỏ, lạingẩng đầu lên nhìn về phía Mộc Thiệu Đình: "...... Ngươi nói là Hàn trì tuyếtliên cùng Dao trì đậu khấu mà ta đã ăn đều lấy từ Hoàng Phủ Thanh Vũ phảikhông?"
Mộc Thiệu Đình lạnh lùng nhếch khóe môi xem như là đồng ý.
Nàng nhớ rõ ràng Nam Cung Ngự từng nói với nàng, hắn từng trộm một quyển sáchthuốc tuyệt thế từ trong tay Hoàng Phủ Thanh Vũ, lúc đó quan hệ giữa Nam CungNgự và Hoàng Phủ Thanh Vũ đã sớm trở thành thủy hỏa bất dung, hắn làm sao cóthể đem loại thuốc quý hiếm này nhường lại chứ?
Nàng không biết Nam Cung Ngự phải dùng bao nhiêu tâm sức mới lấy về được, cólẽ để lấy được hai loại thuốc kia về cứu mạng của nàng, hắn mới có thể biếnthành bộ dáng như hiện nay?
Tịch Nhan nằm ở bên cạnh giường, lại một lần nữa rơi lệ.
Nếu hắn đã hao tổn tâm sức mới lấy được hai lọai thuốc kia về cứu mạng chonàng thì Hoàng Phủ Thanh Vũ nhất định sẽ ghi hận trong lòng, cho dù trong tayhắn còn có thuốc, hắn làm sao có thể dễ dàng lấy ra nữa?
Nhưng mạng của Nam Cung Ngự hiện nay như chỉ mành treo chuông chỉ vì cứu nàng,đối mặt với nam tử thân nhất, đối xử tốt với nàng tốt nhất trên đời này, còncó thứ gì nàng không thể trả giá được?
Cuối cùng, Tịch Nhan chậm rãi mở miệng: "Xin ngươi chuẩn bị xe ngựa tốt nhấtdùm ta, ta sẽ dẫn huynh ấy đi lấy thuốc, nếu trên đời thật sự còn có thuốc cóthể cứu được huynh ấy, ta nhất định sẽ chữa khỏi cho huynh ấy!" Tịch Nhan mất gần hai tháng mới đến được Bắc Mạc, nàng cải nam trang, ngàyngày đi khắp đầu đường, xó chợ trong kinh thành, chỉ để tìm kiếm cơ hội có thểdiện kiến vị đế vương trẻ tuổi của Bắc Mạc.
Nàng không phải không từng nghĩ qua dùng cách thức xuất đầu lộ diện để thu hútsự chú ý của mọi người trong kinh thành, có lẽ như thế mới có thể có cơ hộigặp mặt vị hoàng đế kia, nhưng suy đi nghĩ lại, nàng cảm thấy biện pháp nhưvậy có khả năng làm mình tự rướt họa vào thân, nên đành phải tìm cách khác.
Nhưng ngày ngày ở trong kinh thành, nàng lại nghe được nghị luận của dân chúngvề vị hoàng đế kia cần chính yêu dân như thế nào, tựa hồ người này không phảilà người thích ăn chơi hưởng thụ, nên Tịch Nhan biết rằng mình muốn gặp hắn ởngoài cung là chuyện không có khả năng xảy ra.
Rốt cuộc nàng cũng có biện pháp khác.
Vào một ngày, khi Tịch Nhan đang đi trên đường, đột nhiên nhìn thấy phía trướccó hai người vừa thấy liền biết là nữ tử xuất thân từ thanh lâu đi tới, nhìnthấy nàng, hai người đầu tiên là cả kinh, nhưng lập tức lại vui mừng tiến lên,một trái một phải giữ nàng lại: "Hoa công tử, đã lâu không thấy nha!"
