Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


28 Ngày Huấn Luyện Nữ Sinh Thành Con Đĩ Dâm Đãng

Chương 16



Ngày thứ 16

Mười hai giờ đêm, mọi người cơm no rượu say, Hồ Tình nói là mệt mỏi, phải về. Vương Tử Phong lại bảo cô về một mình, anh còn muốn đánh bài với Dương Phỉ một lát. Hồ Tình không thể làm gì hơn, liền tự mình đi về. Lúc này, Vương Tử Phong nháy mắt với tôi , bảo tôi theo sau.

tôi không do dự nữa, đuổi theo Hồ Tình. Không nói gì thêm, chỉ kéo cô vào góc, sau đó nhẹ nhàng ôm eo cô: “Anh thích em.”

“Em có bạn trai rồi……”

“Anh cũng có bạn gái, nhưng vậy thì sao chứ. “tôi nhẹ nhàng hôn cô ấy. Vốn tưởng rằng cô ấy sẽ từ chối, không ngờ hết thảy lại thuận lợi như thế. Cô ấy cũng hôn lại tôi, trong nháy mắt sự nhiệt tình của hai người đã được đốt lên.

Đầu lưỡi của cô ấy rất cẩn thận, hẳn là cũng không quen hôn môi như vậy, giống như đang thăm dò mà không dám xâm nhập trong miệng của tôi. Tôi liền dùng đầu lưỡi cuốn lấy lưỡi cô ấy, hơn nữa còn cố gắng hút đầu lưỡi của cô ấy vào trong, không buông cô ấy đi. Như vậy, dưới nụ hôn cùng vuốt ve của tôi cô ấy càng ngày càng mềm mại, hoàn toàn chui vào trong lòng ta.

“Đổi…… Đổi chỗ khác…..”

.

“Được, đi đâu?”

“Đi, đến phòng Lý Vi…… Hôm nay cô ấy không có ở đây.”

“Em có chìa khóa không?”

“Em có…”

Chúng tôi đến căn phòng kia – phòng bên cạnh chính là phòng của Dương Phi, hai phòng nữa chính là phòng của tôi và Tiểu Tĩnh. Thật sự có một loại cảm giác kích thích yêu đương vụng trộm dưới mí mắt bạn gái, hơn nữa nói không chừng giờ này khắc này, Tiểu Tĩnh cũng đang địt nhau ở một nơi nào đó rồi. Hồ Tình đến cửa, lấy thẻ ra, nhanh chóng mở cửa. tôi liền ôm cô ấy chui vào, hôn môi, vuốt ve, vén váy của cô ấy lên, chạm vào hạ thể đã ướt át của cô ấy.

Trong phòng thật sự là hỗn loạn, cũng không biết cô em gái của Trương Hướng Nam kia ở chỗ này địt nhau bao lần rồi, tinh dịch bắn ra giường hỗn loạn, trên mặt đất cũng rơi đầy bao cao su chứa tinh dịch, không chú ý giẫm phải, thật sự khó tránh khỏi trượt chân. Nhưng mà những thứ này đều có vẻ không hề trọng yếu, tôi cởi quần lót của cô ấy ra, đút ngón tay vào trong âm đạo của cô ấy, chạm đến điểm G của cô ấy. Hồ Tình lập tức bị tôi công kích kêu ra thành tiếng, ánh mắt cũng tự giác nhắm lại, hai tay nắm chặt bả vai tôi .

Tôi cởi bỏ thắt lưng của mình ra, con cặc căng phồng lộ ra, nhắm ngay vào môi âm hộ của cô ấy. Tôi vuốt má Hồ Tình nói: “Anh đâm vào nhé.”

Cô nhắm mắt lại, nghiêng đầu: “Chúng mình làm nhanh lên… Em sợ bạn trai em lát nữa sẽ tìm em…”

Cung kính không bằng tuân mệnh. tôi không chút do dự, ngón tay sờ vào khe hở giữa lồn cô ấy, rồi hạ thân dùng sức cắm vào. Thật sảng khoái! tôi thiếu chút nữa là phun hai chữ “sảng khoái” ra. Khó trách Vương Tử Phong vui vẻ bán đứng bạn gái, chỉ sợ là hắn cũng chịu nổi được cái lồn se khít như thế này. Bên trong có từng nếp gấp tầng tầng chồng lên nhau, lúc cắm vào giống như là đâm cặc vào mấy cái miệng nhỏ cùng lúc, lúc rút ra lại giống như có hàng trăm cái giác mút kéo mạnh lại không cho kéo cặc ra. Tôi gắng sức mà đâm thọc vào cái lồn ấy, mỗi lần đâm vào rút ra đều giống như bị mát xa mạnh đến mức không chịu nổi, cảm thấy cảm giác sảng khoái leo từ tủy sống lên đến đỉnh đầu. Tuy rằng tôi là đàn ông, nhưng cũng nhịn không được muốn rên rỉ.

Tôi nghĩ thầm nhất định phải tốc chiến tốc thắng, đẩy nhanh tốc độ đâm thọc, dùng tất cả kỹ xảo làm tình tôi có thể nghĩ đến ra để dùng. Theo biến hóa tiết tấu của tôi, tiếng kêu rên của Hồ Tình dần dần biến vang dội, thân thể cũng giãn ra, nhắm mắt lại hoàn toàn hưởng thụ sự sung sướng của lần làm tình này. Buổi sáng sau khi làm tình với Dương Phi, dường như tôi cũng tỉnh táo lại với sự tự tin của mình, thế mà càng làm càng cảm thấy có sức sống, sớm đã đặt những thứ khác ở sau đầu, trong lòng hoàn toàn rơi vào trong tình ái trước mắt.

tôi thò tay xuống vuốt ve cái lồn kia, cảm nhận được sự chuyển động từ dương vật của mình ở bên trong cái lồn se khít kia, miệng của cái lồn ấy đã bao chặt lấy con cặc tôi. Cái lỗ nhỏ của cô ấy đã được tôi lấp đầy! Loại tự mãn này, trong nháy mắt lan tràn. Hơn nữa dâm thủy ở trong cái lỗ nhỏ kia, so với Tiểu Tĩnh chỉ có hơn chứ không kém. Phải chăng chúng tôi là đối tác thích hợp hơn để quan hệ tình dục sao.

Thanh âm của Hồ Tình càng lúc càng mềm mại: “A…… anh……anh Phong thật biết địt…… Thật đẹp trai…… A…… A……” Khi cô ấy rên rỉ thì sẽ quăng ra một âm cuối uyển chuyển, khiến cho người ta có loại cảm giác rút xương thoát tủy, làm cho người ta muốn ngừng mà không được. A, thật sự là không oán không hối, quả nhiên nam nhân vào cái thời điểm này căn bản là không còn bao nhiêu lý trí.

Cô ấy bắt đầu động hạ thể của mình, phối hợp với từng cú đâm thọc của tôi, chính xác mà nói là cô ấy rướn lồn lên để cặc tôi được đâm vào sâu bên trong hơn. Động tác mỗi lần rướn lồn kia quả thực dâm đãng khó có thể hình dung. Tuy rằng vô số lần nhìn thấy Tiểu Tĩnh vui vẻ như vậy, nhưng tự mình dùng cặc cảm thụ lại là hoàn toàn bất đồng. Lúc tôi cảm giác sắp phải bắn ra thì vội vàng phanh lại: “Em yêu, đổi tư thế khác đi.”

Cô nhanh chóng ngồi dậy, hết sức nghe lời mà thay đổi tư thế. Chúng tôi thay đổi thành tư thế Quan Âm Tọa Liên, mặt đối mặt, sau khi từ từ ngồi xuống để đầu khấc chui vào trong lồn, Hồ Tình liền dùng trọng lượng cơ thể mà dùng sức nhấn xuống một cái khiến cặc tôi chui tận vào trong chỗ sâu nhất. Cô ấy kinh hô một tiếng: “A……”

Sau đó cả hai chúng tôi đều mỉm cười đầy sung sướng. Tôi hỏi: “Em có thích nó không?”

“Thích…… “cô ấy có chút ngượng ngùng trả lời. Nhưng không đợi cô ấy nói xong, tôi lại đâm mạnh vào lần nữa. Trong nháy mắt cô ấy đã mất đi ngôn ngữ, lại rên rỉ một lần nữa. Cô ấy cố gắng nhún nhảy trên người tôi, lợi dụng tính đàn hồi của giường, tựa hồ mỗi một cú nhún nhảy đều có thể tiếp xúc càng chặt chẽ hơn. Tôi vuốt ve lưng của cô ấy — cô ấy mặc dù có vẻ mũm mĩm, nhưng là trên người ngược lại rất gầy, đường cong trên lưng cũng săn chắc y hệt như Tiểu Tĩnh… Loại xúc cảm này, không hiểu sao lại quá quen thuộc, làm cho tôi muốn ngừng mà không được. Tôi bắt đầu nhắm mắt lại, tưởng tượng mình đang ở cùng phòng với Tiểu Tĩnh. Giờ tôi đang địt Hồ Tình, còn cô ấy đồng thời bị nam nhân khác cắm vào lỗ nhỏ cùng hậu môn. Hai người chúng tôi giống như là đang thi đấu mà cùng tăng tốc độ cắm rút……

Đúng lúc tôi tưởng tượng. Hồ Tình đột nhiên bất động. tôi phục hồi tinh thần lại, ngẩng đầu nhìn cô ấy, lại phát hiện cô ấy ngây ra như phỗng, ánh mắt thẳng tắp nhìn phía trước.

Trong lòng tôi hô to không tốt, quay đầu đi, đối diện với ánh mắt của cô ấy.

Tiểu Tĩnh, dùng một loại ánh mắt kinh ngạc mà phẫn hận nhìn chúng tôi. Phía sau cô là Dương Phi và Vương Tử Phong. Vương Tử Phong lắc đầu, vẻ mặt thất vọng bỏ đi – – hắn đang diễn kịch. Mà Dương Phỉ, lại dùng một ánh mắt tôi cả đời khó quên, một ánh mắt trêu tức tràn ngập giễu cợt nhìn tôi.

Giống như đang nói: Anh bị lừa rồi.

Bên tai vang lên một tiếng khóc thảm thiết, Hồ Tình bò từ trên người tôi xuống, cầm ga giường đuổi theo. Để lại một mình tôi , ngây ngốc nhìn hai người phụ nữ kia, trần trụi, giống như một tên hề.

Anh là vì em, Tiểu Tĩnh.

Cái nhìn đó của em là gì vậy?

Hãy nghe anh giải thích.

Tôi có rất nhiều lời, nhưng hoàn toàn nghẹn lại, không nói nên lời. Phải, trong những trường hợp như thế này, tôi phải nói thế nào đây?

Cô xoay người rời đi. Dương Phỉ thì vẻ mặt ân cần theo sau, trước khi đi lại ném cho tôi một cái mị nhãn, như cười như không. tôi mặc quần áo vào, chạy như bay ra ngoài, lại nhìn thấy cô ấy đang khóc, ôm lấy vai Dương Phi. Tôi đi qua, cô ấy lại căn bản không nghe tôi nói: “Anh cút, cút đi, tôi không bao giờ muốn gặp lại anh nữa…”

Dương Phi ôm lấy cô: “Anh Phong à, em cảm thấy bây giờ anh nên đi trước thì hơn.”

Tôi như rơi xuống hố lửa: “Tôi rời đi? Tôi dựa vào cái gì phải rời đi!

Dương Phi đẩy tôi một cái, bắt đầu làm diễn viên: “Anh vẫn có lý phải không! Đồ thối tha!”

“Tôi biết rồi. Đó là một cái bẫy để lừa dối tôi . Thế thì Tiểu Tĩnh, Tiểu Tĩnh em biết không? Em cũng là nạn nhân đấy…” tôi nhất thời không biết nói cái gì cho phải, trong lòng vừa vội vừa giận, bắt lấy Tiểu Tĩnh tay muốn kéo cô ấy đi: “Tiểu Tĩnh theo anh đi!”

Tiểu Tĩnh hất tôi ra, giọng nói khàn khàn hô: “Cút đi, anh mới là kẻ lừa đảo, em yêu anh như vậy, nhưng anh vẫn luôn lừa gạt em!”

Tôi á khẩu không trả lời được.

Tôi đã bị lừa.

Còn em? Em đã trở thành xe buýt ai cũng có thể lên, nhưng cho tôi bây giờ anh cũng chưa từng nói qua em là kẻ lừa đảo mà? Đúng vậy, cho dù tất cả đều là để tôi tiếp nhận thì cũng tốt, nhưng tôi không có làm sai cái gì cả……

Tôi muốn giải thích, nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Đám cầm thú này, bọn họ đưa tôi vào một tình cảnh hết đường chối cãi. Nói lại từ đầu? Bây giờ đi nói hết thảy trong hai tuần này, xác định sẽ hữu dụng sao? Sẽ chỉ làm cho Tiểu Tĩnh cảm thấy bị bán đứng, cô ấy sẽ càng thêm không chút do dự rời khỏi tôi mà thôi.

Thừa nhận? Đó chính là khuất phục, là đầu hàng, là triệt để quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, cũng không nhất định hữu dụng.

Tôi cảm giác trong lòng có một hơi thở hoàn toàn được trút ra. Nói không ra lời, chỉ có đi lần nữa thử kéo tay của cô ấy, lại một lần nữa bị cô ấy hung hăng hất ra. Cô nói với Dương Phi: “Dẫn tôi đi, tôi không muốn gặp anh ta nữa.”

Dương Phi gật đầu, kéo cô về phòng mình. Cùng với cánh cửa ầm ầm đóng lại, trái tim tôi dường như cũng đóng lại. Hành lang không một bóng người, chỉ còn lại tôi, cùng không biết trong phòng kia truyền đến tiếng kêu dâm đãng của phụ nữa.

Tôi không thể làm gì, mặc quần áo tử tế, kiểm tra chứng minh thư và ví tiền một chút, trong đầu trống rỗng, du đãng trên đảo nhỏ. Bây giờ vẫn là nửa đêm, tôi không có nơi nào để đi, đành phải ngồi trong căn phòng này. Nhưng sớm thôi, tôi sẽ không ở lại được nữa. Không khí dâm mỹ của nơi này còn chưa tản đi, còn loáng thoáng mùi thơm nữ nhân, tất cả biến hóa thành từng dáng hình của Tiểu Tĩnh, có hình ảnh mà ảo của những tên đàn ông, tất cả lượn lờ ở trong đầu tôi.

Tôi rời khỏi khách sạn, muốn tìm một nơi nào đó, ở lại đến ngày mai.

Hòn đảo vào ban đêm vẫn còn hơi lạnh. Tôi đi một mình trong bóng đêm, tràn ngập bi tình không thể phát tiết. Tại sao? Tại sao cuối cùng tôi lại bị trừng phạt? Chỉ vì tôi quá hèn nhát? Hay là bởi vì tôi quá hèn mọn? Chẳng lẽ trái tim đang yêu cô ấy này, kỳ thật không có tác dụng gì sao, còn không bằng tàn nhẫn đối với cô ấy, lăng ngược cô ấy, làm chúa tể của cô ấy, bỏ mặc cô ấy dâm loạn?

Tôi không hiểu.

Tôi nghĩ đến một câu: vừa muốn làm điếm, vừa muốn lập đền thờ. Mặc dù tôi cố gắng không muốn chỉ trích người phụ nữ mình yêu trong bóng tối, nhưng những lời này vẫn không ngừng hiện lên trong đầu tôi. Làm cho lửa giận của tôi khó có thể bình ổn, càng ngày càng thiêu đốt. Tôi rốt cục không kìm được cơn giận, đá thẳng vào một cái đèn đường bên cạnh. Sức mạnh cú đá này lớn đến ngoài dự liệu của tôi, cây đèn đường kia, thế mà bị đá gãy, từ từ ngã xuống.

Chất lượng cũng quá kém rồi.

Tôi tìm được một trạm xe điện nhỏ trên đảo, bên trong có một cái lều, có thể chắn gió, nhưng mà ngồi trong chốc lát, lại càng cảm thấy gió lạnh thấu xương. Tôi lấy điện thoại ra, muốn gửi một tin nhắn cho Tiểu Tĩnh. Thử lại lần nữa, tôi nghĩ vậy.

Nhưng không đợi tôi gửi, cô ấy đã trả lời trước: “Đừng tìm em nữa. Em sẽ không tha thứ cho anh. Anh chưa bao giờ ở bên em trong những lúc em đau khổ. Trong lúc em hy vọng xa vời rằng mình sẽ hạnh phúc, lại bị hung hăng đâm tôi một đao. Em không muốn gặp anh nữa. ”

Tôi bị tổn thương sâu sắc bởi câu nói này. Ngàn dặm vạn dặm, người theo đuổi em là tôi chứ ai? Tôi muốn gọi lại nhưng luôn “không ai nghe máy”. Nhưng tôi không muốn từ bỏ, một lần nữa, một lần nữa.

Rốt cục, trong ống nghe truyền ra tiếng bắt máy “Tích tích” khoan thai, trong lòng tôi một trận dòng nước ấm dâng lên. Cô ấy nguyện ý nghe tôi nói chuyện rồi sao?

Tôi cho rằng tôi sẽ nghe được thanh âm thoáng mang theo tiếng khóc nức nở của Tiểu Tĩnh. Nhưng mà, thứ tôi nghe được là một giọng mang theo ý cười, giọng nói của Dương Phỉ.

“Mẹ kiếp, sao lại là cô, Tiểu Tĩnh đâu?”

“Ồ, cô ấy đang uống rượu với Hướng Nam, cô ấy bảo nói với anh, đừng làm phiền cô ấy nữa.”

Tôi có một loại cảm giác ngũ lôi oanh đỉnh. “Đừng làm phiền cô ấy nữa.” Cho tôi nay, tôi đều làm phiền em sao? Tôi khẽ cắn môi: “Cô để tôi nói chuyện với cô ấy.”

“Anh thật sự cho rằng tôi nguyện ý yêu thương nhung nhớ anh sao? Thứ tôi chướng mắt nhất chính là loại người nội tâm hèn mọn, thích nhìn phụ nữ bị làm tình như anh. Dối trá. Anh muốn chơi thì chơi? Anh muốn ngăn cản thì đi ngăn cản? Nhưng anh chỉ đứng đấy nhìn thì có ý nghĩa gì? Chết tiệt. tôi nói cho anh biết, tôi rất thích Tiểu Tĩnh, tôi thà nhìn cô ấy bị đàn ông địt, cũng không muốn nhìn cô ấy rơi nước mắt theo anh. Anh nói cho tôi biết, đi theo anh có ích lợi gì? Cho dù cô ấy đi theo Trương Hướng Nam, ít nhất thì cũng được địt nhau. Đi theo anh thì sao? Chết cũng chết Không biết chết như thế nào.”

Cô ấy nói đúng.

Nhưng mà tôi không cam lòng: “Không được, cô cứ để cho tôi nói một hai câu với cô ấy.”

“Hiện tại cô ấy không có khả cô ấy nghe anh nói chuyện, tôi khuyên ngươi anh là đi thôi.”

“Tôi không yên tâm.”

“Đừng tự cho mình là đúng có được không vậy, cô ấy rời khỏi anh sẽ chỉ sống rất tốt thôi.” Mấy chữ cuối cùng kia được cô gằn ra từng chữ, giống như chính là muốn đâm vào tim của tôi.

Títtttttttttt.

Điện thoại bị cúp, làm các nào cũng không gọi được nữa.

Tôi ngồi trên một chiếc ghế ven đường, quay lưng về phía biển rộng mênh mông, khóc, khóc như một đứa trẻ. Tôi bắt đầu nghe nhạc, cho đến khi điện thoại di động hết pin mới ngây ngốc đứng lên, lắc lư, giống như một hồn ma, phiêu linh trên con đường cô độc trên hòn đảo đơn độc.

Không biết đã đi bao lâu, tôi đã đi tôi con đường ngày hôm qua. Tôi nhìn phiến rừng cây kia, nhớ tôi bộ dáng Tiểu Tĩnh bị dâm lộng – – hiện tại, tôi chỉ sợ ngay cả tư cách rình coi cũng không có.

Đang lúc tôi ngẩn người, thì có mấy người đàn ông đi qua tôi . Tôi vừa nhìn, thậm chí có ông chú hôm qua địt Tiểu Tĩnh kia, còn có thêm hai người trung niên, đều cầm bia, tựa hồ cũng uống không ít. Tôi nghiêng sang một bên, muốn né tránh bọn họ, lại bị một cái trung niên nhân giữ chặt: “Má, anh bạn trễ như vậy mà không trở về sao?”

tôi gật đầu, cố gắng thoát khỏi anh ta.

“Có con gái đấy, ha ha ha, anh nói cho anh biết biết, mới mẻ lại xinh đẹp, dâm đãng nhiều nước!”

tôi thầm nghĩ, không phải là Tiểu Tĩnh chứ.

Tiểu Tĩnh còn đang thương tâm, chẳng lẽ lại thèm địt nữa rồi?

Hơn nữa còn liên lạc với người lạ?

Tay tôi run rẩy, lòng bàn tay đổ mồ hôi, khẽ cắn môi, hỏi: “Đi đâu?

“Có thế chứ” ông chú kia nói tiếp: “tôi nói cho cậu biết, cô gái kia vừa mới gọi điện thoại cho tôi , nói vừa mới thất tình, muốn có người đến an ủi~ha ha ha ha, đây không phải là nói muốn bị chơi sao?”

Trong lòng tôi , giống như một hố đen, chỉ có tiếng rên rỉ của Tiểu Tĩnh quanh quẩn.

Ngay từ đầu đã sai. Ngay từ đầu đã sai, tôi nghĩ vậy.

tôi khoát khoát tay: “Mấy người đi đi, tôi uống hơi nhiều rồi.”

“Không có việc gì” trong đó một cái trung niên nhân vỗ vỗ tôi: “Không sao đâu, địt một lúc là tỉnh. Ta có kinh nghiệm, ha ha~”

Lúc này, chú nhìn di động một chút: “Ồ ồ, lại thúc giục rồi, chúng ta đi nhanh lên~anh bạn, chúng tôi đi trước, cậu nghĩ kỹ đi ha — khách sạn Vọng Dương, phòng tổng thống.”

Họ đi rồi. Phòng tổng thống, chắc là không.

Phải nói là người khác, Tiểu Tĩnh không ở trong phòng đó.

Căn phòng kia, ở sân sau khách sạn, đối diện với một bể bơi ngoài trời, dựa lưng vào một ngọn núi nhỏ. Chúng tôi đã thấy nó trong ngày. Tiểu Tĩnh ngược lại nói, nơi đó rất tốt.

Chắc là không.

tôi kinh ngạc đứng đó, rồi đi về phía trước.

Cuối cùng, tôi trở về khách sạn. Tôi đi gõ cửa từng phòng, không ai để ý đến tôi . Khi tôi gõ cửa nhà em họ Trương Nam, cửa từ từ mở ra. Bên trong cũng không có một bóng người. Tôi vào nhà, nhìn qua cửa sổ. Phòng tổng thống đối diện, đèn đuốc sáng trưng. Từ xa tôi nhìn thấy, trong cửa sổ chập chờn, có dáng người nam nữ khỏa thân.

Bọn họ hẳn là đều đã qua đó rồi. Ăn mừng sự ra đi của tôi .

Tôi ở lại đây, trầm tư suy nghĩ. Sự mệt mỏi và lạnh lẽo của đêm khiến tôi cảm thấy rất buồn ngủ. Tôi nằm trên mặt đất, nhắm mắt lại, liền ngủ thiếp đi.

Khi tôi tỉnh dậy, tôi không nhận ra mình đang ở đâu. À…… Ngủ đủ giấc rồi. Nhưng tôi nhìn đồng hồ, mới phát hiện căn bản không ngủ bao lâu. Bây giờ mới hơn bốn giờ, tôi đã ngủ được ba tiếng rồi.

tôi nhìn thoáng qua đối diện, phát hiện đèn vẫn sáng, nhưng kéo rèm cửa sổ lại. Cũng không có gì để xem. Tôi đến quầy lễ tân, xuất trình chứng minh thư, nhờ nhân viên phục vụ mở cửa giúp tôi , sau đó trở về phòng của mình. Thu dọn đồ đạc, bỏ vào túi. tôi biết, tôi phải đi.

Một giấc ngủ này tỉnh lại, hình như đối với nơi này không có gì lưu luyến.

Tôi đeo ba lô, đi xuống lầu. Tôi nhớ bến tàu ở phía Nam, chắc chắn thế, có biển báo. Cứ đi theo là được. Nhưng mà khi tôi đi đến một ngã rẽ thời điểm, lại lần nữa thấy được thân ảnh ông chú kia. Hắn lắc lư thân hình mập mạp, kéo một thùng bia, dọc theo con đường vòng về phía cửa sau khách sạn.

Tôi không nhịn được, đi theo hắn.

Tất cả đều không bị cản trở. Vào cửa sau, ngôi nhà trệt được gọi là “Phòng Tổng thống”.

Ông chú vòng qua phía trước, mà tôi thì chú ý tơi một khe hở phía sau cửa sổ, đi qua đó.

Cái khe này đủ lớn để tôi có thể nhìn thấy bên trong.

Tiểu Tĩnh.

Tiểu Tĩnh thật giống như một con chó cái, đang đứng đối mặt với mấy người đàn ông thay phiên liếm láp dương vật của bọn họ. Trên người cô ấy đã rơi đầy tinh dịch, tóc cũng bị màu trắng dơ bẩn dính chặt, lộn xộn. cô ấy hoàn toàn trần trụi, ngồi trên con cặc của một người đàn ông, di chuyển cơ thể lên xuống.

Phía trước cô ấy tổng cộng có một, hai, ba, bốn, bốn người đàn ông, cặc chĩa thẳng. Tiểu Tĩnh thổi kèn cho một người, bàn tay nhỏ bé thì sóc lọ cho hai người khác. Còn có một người lạc đàn, tự sóc lọ một hồi liền vỗ vỗ đầu Tiểu Tĩnh, ý bảo cô thỏa mãn cho mình. Tiểu Tĩnh liền cười quyến rũ, quay đầu ngậm lấy con cặc của hắn, lắc lư cái cổ dài nhỏ của mình, bú liếm hắn.

Như vậy qua không bao lâu, mấy người đàn ông đại khái cũng là sảng khoái đủ rồi, liền thì thầm vài câu cùng Tiểu Tĩnh. Cô ấy đang ngồi trên con cặc kia liền đứng lên, đổi tư thế, ghé vào trên người hắn, dùng vú sóc lọ cho hắn. Đồng thời, tên đàn ông vừa được cô thổi kèn liền giữ chặt lấy đầu Tiểu Tĩnh rồi tăng tốc thúc cặc vào miệng cô, coi miệng của cô như một cái lỗ nhỏ để địt. Phía sau hai tên đàn ông, một tên giành trước chiếm được lồn của cô, hô to đã nghiền, giã bôm bốp, mông Tiểu Tĩnh nhất thời bị va chạm đến nhộn nhạo, thân thể cũng kề sát ở dưới thân trên người người đàn ông kia mà ma sát không thôi. Một người đàn ông khác bắt lấy đôi tay nhỏ bé của cô để sóc lọ cho mình, một lát sau hắn đẩy tên đàn ông đang ra sức thúc cặc vào lồn kia, đổi ca mà tấn công vào cái lỗ nhỏ kia…

Trong phòng còn có mấy đôi nam nữ. Dương Phỉ đang hưởng thụ sự giáp công trước sau của Trương Hướng Nam và Vương Tử Phong, mà Hồ Tình thì bị trói lại, còn đeo bịt mắt, hai người đàn ông đang thụt ruột cho cô, dường như muốn phá trinh lỗ đít. Ở một góc phòng, Lý Vi bị Lôi Siêu và Hồ Thành kịp vào giữa mà địt, mấy người còn cười nói. Hồ Thành vừa địt Lý Vi đồng thời còn không quên chụp ảnh Tiểu Tĩnh. Tính cả ông chú vừa mới vào nhà, nơi này có mười một người đàn ông, bốn cô gái, thật sự là cảnh tượng dâm mỹ nhất mà tôi từng thấy.

Tôi lặng lẽ ngưỡng mộ.

Trong lòng bỗng nhiên trở nên bình tĩnh.

Làm một khán giả, cũng rất tốt.

Thưởng thức nào.

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...