Tổng số

0


Giỏ hàng rỗng


28 Ngày Huấn Luyện Nữ Sinh Thành Con Đĩ Dâm Đãng

Chương 14



Ngày thứ 14

Ngày hôm sau tôi tỉnh lại, Tiểu Tĩnh đã tắm rửa xong, mặc quần áo tử tế ngồi ở bên giường. Cô thay một bộ váy đen, lại mặc tất chân. Đó là một cái tất chân màu da, chưa từng thấy cô ấy đeo qua bao giờ, phối hợp với một đôi giày cao gót màu hồng nhạt, khiến cả người lộ ra vẻ hết sức hấp dẫn.

Tôi không nhịn được mà hỏi: “Em lấy đâu ra một bộ quần áo này vậy?

“Mấy hôm trước mới mua, thế nào, anh không thích sao?”

“Không phải, thích, chỉ là rất ít thấy em ăn mặc như vậy.”

“Dù sao cũng phải có mấy bộ quần áo như vậy, hôm nay Trương Hướng Nam nói là bọn mình sẽ đi hát với mấy người bạn của anh ấy, em cảm thấy nên ăn mặc trang trọng một chút.”

Đúng là tôi đã nói vậy. Nhưng thay vì ăn mặc trang trọng hơn, rõ ràng cô ấy đang ăn mặc khêu gợi hơn.Nhưng mà tôi vẫn nhịn không được vuốt ve bả vai cô ấy : “Em mặc như thế này rất đẹp, khiến anh càng yêu em hơn.”

Cô ôm lấy tôi: “Kỳ kinh nguyệt của em chỉ còn một chút nữa thôi, tối nay chúng mình có thể yêu nhau rồi.”

“Sao bây giờ em lại chủ động như vậy?”

“Bởi vì… bởi vì em rất áy náy, anh đi cùng em nhiều ngày như vậy rồi mà vẫn luôn không có cách nào thân mật với anh được. “Tiểu Tĩnh lóe ra ánh mắt trong trẻo, giống như con mèo nhỏ đáng yêu.

“Không sao, chúng mình có rất nhiều thời gian. “Tôi ôm lấy cô, bắt đầu hôn lên đôi môi mềm mại của cô, hạ thân sớm đã là Nhất Trụ Kình Thiên. tôi ước gì giờ có thể đè cô xuống luôn mà hung hăng làm tình. Nhưng cô ấy tựa hồ nhận ra được ý đồ của tôi mà giãy ra: “Anh bảo là chờ mà lại cứ muốn luôn… )

Tôi không có gì để nói, đành phải từ bỏ. Tôi liếc mắt nhìn đầu gối của cô ấy, dưới lớp quần tất, rõ ràng là một mảnh bầm tím ở phần đầu gối. Lộ ra như vậy, quả thực là chiếu cáo với thiên hạ rằng hôm qua mình đã địt nhau. Tôi rời giường đi rửa mặt, ở nhà vệ sinh chợt nghe thấy Chu Na đến thúc giục chúng tôi rời giường. Tôi tăng tốc độ, chạy ra ngoài trước chín giờ rưỡi.

Đến dưới lầu, phát hiện có thêm vài người tới, đều là người cao ráo đẹp trai, chắc hẳn là đều là người quen của Trương Hướng Nam ở sân bay. Đơn giản tự giới thiệu một chút, xem như cũng đã quen biết. Tổng cộng bốn người đàn ông, lần lượt gọi là Lôi Siêu, Hồ Thành, Vương Tử Phong, cộng thêm Trương Hướng Nam. Như vậy tổng cộng có bảy người, có hai chiếc xe, nói là muốn chạy đến một trung tâm nghỉ dưỡng ven biển. Trương Hướng Nam có dụng tâm kín đáo, trước tiên mời tôi ngồi ở ghế lái phụ, tôi liền để Tiểu Tĩnh ngồi ở phía sau. Ai ngờ mấy người đàn ông này lập tức bắt đầu ồn ào: “Đừng để cho mấy người đàn ông chúng tôi ngồi cùng một chỗ a! Đại ca hào phóng một chút, để cho Tiểu Tĩnh ngồi cùng chúng tôi một xe đi.”

Chu Na cũng ồn ào theo: “Đúng vậy đúng vậy, hai người cả ngày dính lấy nhau, để cho chúng tôi làm bóng đèn không tốt.”

Tôi cũng không quá nguyện ý, các ngươi cũng quá trắng trợn rồi. Ai ngờ Trương Hướng Nam lại bổ sung thêm một câu: “Anh Phong không sao, chỉ đi tầm một giờ thôi. Hơn nữa chúng tôi còn phải đi đón một cô gái, bọn họ lại không biết đường.”

Tất cả mọi người hợp lại tính kế, tôi cũng hết đường xoay xở, đành phải hỏi Tiểu Tĩnh có nguyện ý hay không. Tiểu Tĩnh nhăn nhó nói: “Vậy nghe bọn họ đi……”

Trong lòng tôi âm thầm thở dài một hơi, ngồi lên ghế lái phụ. Tiểu Tĩnh lập tức cũng lên xe, trước khi lên xe nhìn thoáng qua tôi, dường như là khá miễn cưỡng.

Hai chiếc xe cùng lái đi một lúc, chiếc xe này của tôi đi trên một con đường khác. Tôi không khỏi lo lắng, cảm thấy đoạn đường này nhất định có vấn đề. Chúng tôi đến một tiểu khu, đợi ở đó chừng nửa giờ, một cô gái ăn mặc hở hang mới đi tới. Cao một mét bảy lăm, dáng người tuyệt đỉnh, chân dài eo nhỏ hơn nữa thập phần gợi cảm. Nhưng khi cô ấy tháo kính râm xuống, tôi vẫn cảm thấy kém hơn Tiểu Tĩnh không ít. Cô trang điểm khá đậm, diện mạo khá lạnh lùng, nhìn kỹ thì không tính là quá xinh đẹp, nhưng mà nhờ dáng người hoàn mỹ, vẫn làm cho người tôi thán phục.

Giới thiệu với nhau một chút, cô tên là Dương Phi, là tiếp viên hàng không. Trương Hướng Nam lập tức trêu chọc tôi nói: “Chị Phi Phi rất thích thanh niên trẻ như cậu đó.”

Tôi xấu hổ đến mức nhanh chóng nói đừng nói nhảm nữa.

Đến nơi, tôi phát hiện Tiểu Tĩnh bọn họ còn chưa tới, trong lòng đã cảm thấy không được tự nhiên. Hỏi Trương Hướng Nam chuyện gì xảy ra, hắn liền gọi điện thoại hỏi thăm. Sau khi điện thoại được bắt mấy, hắn còn cố ý cách tôi vài bước, giọng nói cũng nhỏ đi một chút, còn lộ ra nụ cười quỷ dị, sau đó cúp điện thoại nói với tôi: “Bọn họ đi nhầm đường rồi, hơi xa một chút, lập tức đến ngay.”

Trong lòng tôi hiểu ra, chắc chắn là có gian trá. Lúc ngồi ở đại sảnh nghỉ ngơi, tôi liền lấy cớ đi vệ sinh, ra ngoài chờ đợi. Nhưng trên đường không có xe tới, tôi liền nghĩ có nên đến bãi đỗ xe chờ hay không. Bãi đỗ xe của trung tâm thư giãn rất rộng rãi, tôi liếc mắt một cái liền nhìn thấy phía xa có một bóng dáng rất quen thuộc, giống như là người đàn ông nào đó vừa mới quen biết. Tôi đi vòng qua, phát hiện phía sau một tòa nhà còn có một bãi đỗ xe nhỏ, giấu ở một góc, chính là chiếc xe của bọn họ. Càng làm cho nhiệt huyết của tôi tăng lên chính là, chiếc xe kia giống như một con gấu ngốc nằm rạp trên mặt đất, đang từng chút từng chút chấn động! Trong lòng tôi giống như là bỗng nhiên bị nước lạnh nhúng một lần, nghĩ thầm quả nhiên vẫn bị bọn họ hạ thủ. Bên trong xe đại khái là có hai người đàn ông, người bên ngoài kia là Lôi Siêu, gã đang hút thuốc, thỉnh thoảng tiến đến trước cửa sổ xe nói hai câu gì đó. Trận nhún nhảy trong xe kéo dài hơn mười phút, cuối cùng cũng yên tĩnh lại. Lôi Siêu mở cửa xe, khom người đi vào không biết đang làm gì.

Một lát sau, Tiểu Tĩnh xuống xe. Mái tóc rối bù và đang che miệng, chiếc váy nhàu nát, dây đeo trên vai cô ấy rõ ràng bị lệch sang một bên, và quan trọng nhất – cô ấy không mang tất chân nữa! Ngay sau đó, cánh tay một người đàn ông từ trong xe vươn ra, trong tay đang nắm chặt tất chân của Tiểu Tĩnh.

Tiểu Tĩnh dậm chân, một bộ dáng không hài lòng, sau đó nhận lấy tất chân, đặt vào trong túi xách rồi đi về phía cửa sau trung tâm nghỉ ngơi. Lúc này hai người đàn ông mới xuống xe, đứng ở bên cạnh sửa sang lại quần của mình.

Không hề nghi ngờ, thời gian chỉ ngắn ngủn hơn một giờ, Tiểu Tĩnh đã bị ba người đàn ông này thay phiên đùa bỡn một phen. Tâm trạng của tôi thực sự không vui. Một mặt là ghen tị, dù sao mấy người này vô luận tướng mạo thân phận, đều tốt hơn tôi, Tiểu Tĩnh lại còn chấp nhận làm tình nhanh như vậy nữa. Mặt khác còn lo lắng, lo lắng việc lựa chọn đối tượng làm tình của Tiểu Tĩnh, càng ngày càng không có giới hạn.

Tôi lo lắng trở lại đại sảnh, Trương Hướng Nam liền nhiệt tình mời tôi ăn cơm. Sau khi ngồi ở trên bàn cơm, mấy người đàn ông lần lượt trở về, mà Tiểu Tĩnh cuối cùng mới xuất hiện. Cô ấy đã sửa sang lại quần áo, cũng chải tóc, đeo lại tất chân. Lúc cô ấy ngồi ở bên cạnh tôi, tôi nhìn thấy tất chân của cô ấy rõ ràng có vài chỗ rách, không biết có bị bắn tinh lên rồi hay không nữa?

Mấy người đàn ông chua xót khen tặng Tiểu Tĩnh và tôi, khen cô ấy xinh đẹp hào phóng, khen tôi chăm sóc bạn gái tốt. Lời nói có hàm ý, nói đến mức mặt tôi nóng lên. Dương Phỉ tỏ vẻ đã nhìn thấu bộ dáng của bọn họ, chẳng thèm ngó tới. Chu Na thì vẫn dính ở trên người Trương Hướng Nam, phảng phất như đã coi hắn là bạn trai của cô ấy .

t

Tôi có chút không yên lòng, qua một hồi lâu mới xoa dịu được tâm tình của mình, mà chơi đùa với bọn họ. Cả buổi chiều, mọi người chỉ uống rượu, chơi bài, đôi khi xem phim. Trước mặt tôi, mấy người kia không có động tác gì lớn, chỉ là nhìn lén Tiểu Tĩnh. Trên đường tôi muốn gọi Tiểu Tĩnh về phòng, lại bị bọn họ lấy đủ loại cớ quấy rối, khiến cho tôi có chút không kiên nhẫn nổi.

Buổi chiều ăn cơm, Trương Hướng Nam mangđến các loại rượu tây, nói là hôm nay chơi vui một chút. Tôi đoán, tám phần là muốn chuốc say tôi để bọn họ làm chuyện tốt. Tôi vội vàng từ chối không muốn uống rượu, ai ngờ Chu Na lại ngắt lời tôi, nói rằng nghe nói tửu lượng của tôi không tệ gì đó. Tôi hận đến nghiến răng nghiến lợi, nghĩ thầm Tiểu Tĩnh có một người bạn thân như vậy thật sự là chó má.

Sau khi chạm vào vài ly đơn giản, tôi cũng cảm thấy có chút lâng lâng, liên tục từ chối nói không nên uống nữa. Trương Hướng Nam nói: “Vậy để Tiểu Tĩnh uống thay cậu.”

Tiểu Tĩnh vội lắc đầu nói: “Không được không được, cô ấy không thể uống rượu.”

Trương Hướng Nam vỗ vỗ cái bàn: “Vậy làm sao bây giờ, lúc này vẫn còn sớm mà.”

Lúc này Dương Phỉ vẫn không nói gì bỗng lên tiếng: “Đơn giản, không uống rượu thì cởi quần áo, hoặc chơi trò chơi trừng phạt.”

Nữ nhân này không lên tiếng thì thôi, lên tiếng là bom tấn, tôi á khẩu không trả lời được, đảo mắt nhìn Tiểu Tĩnh. cô ấy cũng sửng sốt một chút, nhưng mà vẫn là gật đầu: “… Chị đã nói như vậy rồi thì… Vậy thì chơi trò chơi đi, không nhất định phải cởi quần áo đúng không.”

Mấy người đàn ông nhao nhao cười nói: “Đương nhiên thế, chỉ cần thắng là được, không làm thì cởi quần áo, hoặc là uống rượu, rất nhiều lựa chọn.”

Tôi khẽ cắn môi, cùng lắm thì liều tửu lượng thôi: “Vậy chơi đi.”

Chơi poker đoán bài lớn hay nhỏ, đặt thẻ chơi trên đỉnh đầu, sau đó đoán mình lớn hay nhỏ, nếu cảm thấy mình lớn thì hét lên nhỏ hơn, ai nhỏ thì uống. Tôi đã chơi trò chơi này và có một chút tự tin. Vòng thứ nhất, quả nhiên thắng, Tiểu Tĩnh xem như đồng đội của tôi, cũng rất vui vẻ vỗ tay. Kết quả là Dương Phi thua, chỉ thấy cô rất dứt khoát: “Tôi cởi.” nói xong, liền cởi áo khoác, lộ ra áo sơ mi trẽ ngực, có thể thấy khe ngực rõ ràng.

Đám đàn ông luôn miệng trầm trồ khen ngợi, nhưng trong lòng tôi lại hơi hoảng hốt, nghĩ thầm Dương Phỉ này là do bọn họ gọi tới! Trong lòng càng hoảng, biểu hiện lại càng kém, vòng thứ hai tôi thua, vừa muốn bưng lên chén rượu, Tiểu Tĩnh giữ chặt ta: “Anh uống say em làm sao bây giờ…”

Tôi hơi sửng sốt một chút, chỉ thấy cô thẹn thùng thò tay vào trong váy, cởi đồ lót xuống. Trong nháy mắt khi cái áo lót viền ren được lấy ra, bộ ngực sữa của cô ấy cũng như ẩn như hiện, mấy tên sắc lang lại càng không che giấu dục vọng của mình chút nào, ánh mắt dâm tà không rời khỏi ngực cô ấy. Tôi thở dài một hơi, ngẫm lại quả thật cũng không còn gì để che giấu, hao tổn tâm cơ như vậy, che giấu cũng chỉ có mặt mũi của tôi mà thôi.

Ba ván kế tiếp, xem như tay thuận, mà Trương Hướng Nam thì liên tục thua, Chu Na hợp tác với hắn cũng thua một ván. Trong quá trình trò chơi vì xoay chuyển thế cục, Trương Hướng Nam đã uống vài chén, cuối cùng cũng chỉ có thể để cho Chu Na cống hiến. Chu Na nhìn quần áo của mình, có chút xấu hổ: “Bên trong tôi… Không có quần áo…”

Mọi người xôn xao, Hồ Thành hỏi: “Chẳng lẽ không mặc nội y?”

Chu Na che mặt: “Không có……

Trương Hướng Nam vỗ vỗ đầu cô: “Vậy em oán ai được nữa, chơi trò trừng phạt đi.”

Người thắng chính là Hồ Thành, Hồ Thành cười dâm nói: “Vậy Hướng Nam ca, để Chu Na chơi trò chơi đi.”

Chu Na bĩu môi, dựa vào Trương Hướng Nam: “Nói đi, làm gì?

Trương Hướng Nam nói: “Chúng ta cũng đừng quá thái quá, như vậy đi, chúng ta bảo chị Dương Phi viết mấy cái, chúng ta rút thăm, đỡ cho một số người nhân cơ hội này chiếm tiện nghi nha.”

Dương Phi nói: “Vậy tôi không khách khí, các anh đừng tưởng rằng tôi sẽ hạ thủ lưu tình.

“Nói trước, chị Dương Phi mà thua thì cũng phải rút thăm trừng phạt nha.”

“Đương nhiên rồi,” Dương Phỉ vừa nói vừa xé giấy viết chữ lên: “Đồng ý thua là chịu phạt, chọn trừng phạt thì không thể hối hận.”

Chu Na bắt đầu rút thăm, cô ấy rút xong vừa nhìn liền lập tức liền khép lại: “A! Sao xui xẻo như vậy chứ.”

Hồ Thành lập tức giật lấy tờ giấy kia, sau đó lớn tiếng đọc lên: “Liếm tai một người không phải người yêu, ít nhất hai phút.”

Dương Phi bĩu môi nói: “Đây là hình phạt nhẹ nhàng nhất trong tất cả các hình phạt.”

Chu Na không còn cách nào nên phải thương lượng một chút với Trương Hướng Nam, rồi quyết định đi liếm Vương Tử Phong. Cô tựa vào sau lưng Vương Tử Phong, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp, Vương thì làm ra bộ dáng sảng khoái đến không chịu được, cho dù đến hai phút cũng lôi kéo để cho Chu Na tiếp tục. Thật vất vả lắmmới làm xong, mặt Chu Na đã đỏ thành một mảnh.

Tất cả mọi người có vẻ rất hưng phấn, Tiểu Tĩnh cũng cười đến không ngậm miệng lại được, tôi lại lo lắng ở trong lòng, nói không chừng người tiếp theo chính là Tiểu Tĩnh. Quả nhiên, sau một hiệp đấu nữa, Tiểu Viễn thua, vẫn chưa đủ, cô chỉ mỉm cười, sau đó nhìn Chu Na rồi lại cởi tất ra.

“Không công bằng, cô ấy mặc nhiều quá.”

“Là do cậu mặc quá ít thôi.”

Nhưng mà Tiểu Tĩnh rõ ràng cũng có chút khẩn trương, dù sao đã không còn quần áo gì dễ cởi nữa. Hơn nữa tôi đều phát hiện, người thua luôn là bên phe nữ. Dường như đám cầm thú này có kỹ xảo gì đó. Quả nhiên, sau khi phải uống 3 ly rượu, mặc dù tôi muốn xoay chuyển thế cục, nhưng mấy nam nhân rõ ràng có thể phối hợp lại, cuối cùng vẫn là không giữ được Tiểu Tĩnh, khiến cô ấy lại thua trận một lần nữa. Tiểu Tĩnh nhìn tôi, bộ dáng bất lực: “Làm sao bây giờ? Có chơi game không?”

Tôi khẽ cắn môi: “Chơi.”

Tiểu Tĩnh thật khẩn trương, nhéo nhéo lòng bàn tay mồ hôi, sau đó rút một tờ giấy: “Hôn người khác giới ngoại trừ bạn tình của bạn trong một phút.”

Tôi không hài lòng: “Chị Phỉ Phỉ, chị rõ ràng là làm riêng cho con gái, Hồ Thành và Vương Tử Phong là người yêu của nhau, bọn họ thua nhất định là muốn chiếm tiện nghi.”

Chị Phi Phi nói: “Ai nói hai người bọn họ là đối tác của nhau, một mình tôi có thể làm bạn đời của ba người bọn họ.”

Quả nhiên là một nhân vật tàn nhẫn. Tôi không còn cách nào khác. Lúc này Hồ Thành vỗ vỗ tôi nói: “Ai nha, thả lỏng chút đi.”

Tôi không còn cách nào khác, đành phải để Tiểu Tĩnh tự mình chọn người. Tiểu Tĩnh do dự liên tục, chọn Vương Tử Phong. Vương Tử Phong gần như là nhảy dựng lên, chạy đến bên cạnh Tiểu Tĩnh, đè cô ấy xuống rồi quay đầu cười với tôi: “Vậy tôi hôn nhé!” không đợi tôi đáp lời, hắn liền hôn Tiểu Tĩnh, đưa đầu lưỡi vào trong miệng cô ấy , âm thanh ẩm ướt tí tách của việc hôn lưỡi lập tức truyền vào trong tai tôi. Mới đầu Tiểu Tĩnh còn đang giãy dụa, hai tay dùng sức đẩy ngực hắn ra, cuối cùng lại vô lực cầm lấy cổ áo tên kia, tùy ý để cho đầu lưỡi của hắn bơi trong khoang miệng.

Một phút sau, hắn vẫn lưu luyến nhưng đã bị Dương Phi kéo ra: “Ai ai ai, đừng quá nóng nảy.”

Hắn lau miệng, vỗ vỗ Tiểu Tĩnh: “Không phụ lòng ha.” Ánh mắt kia rõ ràng đang nói, lát nữa anh sẽ địt em.”

Tiểu Tĩnh ngồi dậy, vội nhào vào trong ngực tôi: “… Lát nữa còn có trò chơi khác thì làm sao bây giờ a?”

Dương Phi nói: “Không sao, sẽ không quá mức đâu.”

Tôi cùng Tiểu Tĩnh thương lượng một chút, thay vì uống mấy chén rượu thua, không bằng liền một lá bài đính đến cùng, dù sao không nhất định là lớn nhất nhỏ nhất, không đoán nữa. Cuối cùng thua, đơn giản chỉ là một ly rượu, tôi uống. Tiểu Tĩnh gật gật đầu, sau đó sờ sờ bụng tôi: “Không sao chứ?”Tôi nói: “Không sao, chút rượu này anh lo được.”

Mặc dù biết Tiểu Tĩnh cuối cùng khó tránh khỏi việc rơi vào tay giặc lần nữa, nhưng cũng không thể dễ dàng nuốt trôi cơn tức này. Hai chúng tôi bắt đầu quán triệt chiến thuật này, quả nhiên khiến đối phương có chút không quen. Hai ván kế tiếp, đều là người khác thua. Dương Phi cởi hai bộ quần áo, dứt khoát chỉ mặc quần lót ngồi ở đó.

Ba cô gái kia hầu như không còn quần áo để cởi nữa. Tôi biết rõ kế tiếp chính là cao trào, ai ngờ lúc này Dương Phi lại đột nhiên nâng ly nói: “Đừng chỉ chơi, tới chạm một ly đi.”

Tôi vốn đã có chút lâng lâng, lại chạm vào một ly…… Nhưng cũng kiên trì. Sau khi uống xong, liền cảm thấy buồn nôn, cảm giác rượu dâng đến tận cổ họng. Tôi cố gắng đè xuống, quay đầu lại nhìn Tiểu Tĩnh. cô ấy tựa hồ nhìn ra tôi có chút khó chịu, cầm tay tôi: “Không sao chứ?”

“Không có việc gì.”

“Không nên cố uống, cùng lắm thì lại cởi một chút… Không nên quá mức là được rồi đúng không.”

“Không có việc gì. “Những lời này của tôi mang khẩu khí có chút cứng rắn, khiến Tiểu Tĩnh cũng không tiện nói nữa. Trò chơi tiếp tục.

Tiếp theo, quá trình đặc biệt quanh co. Đầu tiên là Dương Phỉ cầm lá bài mấu chốt, hiển nhiên cũng không muốn lập tức cởi ra, rất cố gắng. Và biểu hiện của Tiểu Tĩnh và Châu Na cũng rất tốt. Cuối cùng mặc dù Dương Phi thua, nhưng cô không cởi, lại để hai người đàn ông kia uống rượu. Như vậy cuối cùng cũng chậm lại một chút.

Nhưng mà ngày vui ngắn chẳng tày gang, ngay khi tôi lo lắng nhất, Tiểu Tĩnh lấy được lá bài nhỏ nhất, nhưng hết lần này tới lần khác cô ấy lại cho rằng mình không phải nhỏ nhất, như vậy mặc kệ tôi ám chỉ như thế nào, cô ấy cũng không rõ. Cuối cùng, uống liền ba chén, chỉ có nhận thua, lại phát hiện không chỉ có Tiểu Tĩnh nhỏ, tôi cũng nhỏ như cô ấy . Vậy là cả hai tôi đều thua.

Tôi hô to buồn bực, nhưng mà không có cách nào, đúng là chính mình tính sai. Tôi đã không uống được rượu nữa, Tiểu Tĩnh suy nghĩ một chút, thương lượng rằng có thể chỉ chơi một trò nữa thôi hay không. Mấy người thương lượng một chút vẫn là không được, cuối cùng quyết định Tiểu Tĩnh cởi quần lót, sau đó lại chơi một trò chơi.

Tiểu Tĩnh vẻ mặt ngượng ngùng cởi quần lót ra, tôi mới phát hiện đó là một cái quần chữ T tinh xảo, còn có viền ren. Trương Hướng Nam kinh ngạc tán thưởng một tiếng, mà ba người kia rõ ràng phản ứng chậm một chút — bởi vì bọn họ đều đã gặp qua.

Tiểu Tĩnh rút thăm trong tiếng hoan hô, sau khi mở ra Dương Phi nhìn thoáng qua, sau đó thở dài: “Cậu thật sự không may mắn, đây là tệ nhất.”

Tiểu Tĩnh đã ôm mặt cuộn tròn ở một bên, lắc đầu nói không được. Tôi cầm tờ giấy lên nhìn, nó viết : “Khẩu giao cho bất kỳ người khác giới nào ngoại trừ bạn tình của bạn.”

Tôi thật không ngờ chừng mực lại lớn như vậy! Tôi nói tuyệt đối không được, giờ tôi uống ba ly rượu, coi như cô ấy đổi ý một lần. Đám đàn ông nhao nhao nói không được, Dương Phi cũng nói không được: “Hoặc là uống trước, giờ thua chính là thua.”

Mọi người vây quanh Tiểu Tĩnh bắt cô ấy khẩu giao, tôi cũng không thể làm gì. Tiểu Tĩnh cuối cùng buông tay xuống, cúi thấp mắt, đưa ra yêu cầu. Yêu cầu là…… để tôi đi ra ngoài.

Tôi không nghĩ vậy. Nhưng mà đứng ở lập trường của Tiểu Tĩnh, tựa hồ cũng có thể hiểu được. Chỉ là tình dục bằng miệng thôi, tôi cũng không muốn xem. Tôi lắc đầu, đi ra ngoài. Tôi đi tới nhà vệ sinh, nghĩ nhân cơ hội này nôn một chút, vì thế bắt đầu móc yết hầu, nôn hết đống thức ăn trong bụng ra. Khi tôi trở về, phát hiện Dương Phỉ đã đi tới. Cô khoác áo khoác, tiến đến bên cạnh tôi: “Thật ra anh biết chứ?”

Tôi sửng sốt một chút: “Biết cái gì?

“Biết bạn gái anh là người như thế nào…” Vẻ mặt của cô ấy có vẻ bí hiểm, hơn nữa những lời này khiến tôi gần như chết chân tại chỗ.

Cô ấy thấy tôi không nói gì, liền túm lấy con cặc của tôi: “Không hiểu sao, tôi đoán anh đã hiểu rồi, không có người nào ngốc như vậy đâu, tôi tin là anh giả ngu, và tôi cũng tin rằng anh có ý tốt.”

Tôi bị bóp đến phát đau, nhưng cũng không đẩy cô ấy ra, mà vẫn để cô ấy xoa bóp cặc cho mình. Tuy rằng uống rượu, nhưng cặc tôi vẫn dựng thẳng, tôi có chút choáng váng, tựa hồ nôn ra cũng không thể giảm bớt trạng thái say trước mắt: “Cô nói đúng, tôi đang giả bộ.”

“Tại sao vậy? “Cô quấn quanh người tôi, không khí nước hoa tràn vào mũi tôi. tôi chưa bao giờ bị nữ nhân khí phách thân cận như thế, bỗng nhiên cảm giác mình thật sự là hèn mọn.

“Bởi vì… bởi vì không biết nên làm cái gì bây giờ.”

“Ồ, em hiểu rồi,” cô ôm lấy tôi: “Chúng ta quay về, hảo hảo trò chuyện một chút được không?”

“Ừm… vậy tôi về trước đây…”

“Đừng nóng vội vậu…” cô ấy nói xong bỗng nhiên nhào tới hôn tôi, một loại cảm giác kích thích khó hiểu nhất thời tấn công vào đại não của tôi, tôi đi theo động tác đầu lưỡi của cô ấy mà triền miên hôn. Tôi không muốn quay lại – không phải vì sự gần gũi thể xác mà cô ấy mang lại, mà vì sự tin tưởng khó tả. Tôi dường như có mong muốn tin tưởng người này. Tôi chỉ thoáng quên rằng cô ấy là đồng phạm trong việc cùng những người đàn ông khác lừa dối tôi.

Cô buông tôi ra một chút: “Anh về đi, vở kịch này kết thúc thế nào đây?Mỗi người đều đang diễn kịch, diễn cho anh xem, anh không thấy mệt sao?”

“Vậy cô nói xem tôi phải làm sao bây giờ?”

“Trở về phòng, ngủ đi.”

Tất nhiên là tôi không muốn quay lại. Tôi lắc đầu, nhưng không hiểu tại sao. Nhưng Dương Phi giống như con sâu trong bụng tôi: “Anh sợ không được nhìn thấy cảnh đẹp đúng không? Em sẽ quay video rồi gửi cho anh.”

Đầu tôi đã rất choáng váng, cảm thấy say đến nỗi không thể đứng dậy được nữa. Nghe xong lời này, tựa hồ tôi đã buông lỏng cảnh giác, gật đầu:”Để cho tôi nhìn lại một lần nữa…”

“Ừm, để em đỡ anh.” cô ấy đỡ tôi, khiến ý chí chống lại cơn say của tôi càng yếu đi, ý thức của tôi cũng trở nên mơ hồ. Chúng tôi bước đến cửa phòng riêng, cô ấy nói với tôi: “Vào nhìn một cái, sau đó anh đi ngủ đi, em sẽ đưa anh về.”

Tôi vịn tường, gật gật đầu: “Cô rốt cuộc là đang giúp tôi hay là đang hại tôi?”

“Anh như vậy rồi còn cần hại sao?” cô ấy bỗng nhiên lộ ra một nụ cười rất thanh thuần, khiến tôi hoàn toàn buông tha những ý nghĩ khác. Mệt mỏi, thật sự rất mệt mỏi. Mệt mỏi, thực sự mệt mỏi. Có lẽ tôi đã cố chấp, níu kéo một sự đặt trước kỳ lạ nào đó mà tôi không biết đó là gì. Cứ như vậy đi, ngày mai hãy nói tiếp.

Tôi gật đầu, để cô ấy đỡ tôi. Tôi híp mắt, nhìn cô ấy đẩy cửa ra, một trận khí hương diễm lập tức xông vào. Trên đầu Tiểu Tĩnh đang dán bài, đang chơi một ván mới, mà Hồ Thành vội vàng rút tay từ giữa đùi cô ra, tựa hồ vừa mới vuốt ve âm hộ của cô. Vẻ mặt cô kinh hoảng, nhìn tôi, lại nhìn Dương Phi. Lúc này Dương Phi lên tiếng: “Không sao, anh ấy uống say rồi, không tỉnh táo nữa, chúng ta tiếp tục chơi nào.”

Trương Hướng Nam cũng giơ ly rượu lên: “Tiếp tục đi, đang rất vui đây~nào, có mở không đây?”

Chu Na tựa hồ lại thua, cô chỉ mặc áo T – shirt, hai tay gắt gao giữ vạt áo, phe phần thân dưới, tựa hồ đã thua đã phải cởi cả quần: “A a a! Chờ một chút!”

“Suy nghĩ thêm một chút sao?”

Chu Na trừng mắt liếc hắn một cái: “Sao em lại cảm thấy anh không đứng về phía em nhỉ?”

Chu Na suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn vỗ xuống bàn: “Mở!”

Mọi người lấy bài xuống, Châu Na phát hiện mình không thua, mừng rỡ như điên. Mà Tiểu Tĩnh, lần này lại thua. Vẻ mặt cô ấy ủy khuất, nhìn tôi, mà tôi chỉ làm bộ như đã bất tỉnh nhân sự, không để ý tới ánh mắt của cô ấy.

Trương Hướng Nam nháy mắt với mọi người: “Hắn uống không ít, quả thật say rồi, Tiểu Tĩnh, em quyết định đi.”

Tiểu Tĩnh giờ phút này có phải đã cấp bách không thể đợi được nữa hay không? Nhưng dường như cô ấy vẫn còn trong không khí của trò chơi. Tôi chống đỡ không cho mình ngủ, cố gắng quan sát tình huống kế tiếp. Chỉ thấy Tiểu Tĩnh do dự một chút, nói: “Em chỉ còn có một cái quần áo… Hay là chơi trò chơi đi.”

Trò chơi được rút ra lần này là: “thủ dâm nơi công cộng”.

Phản ứng đầu tiên của Tiểu Tĩnh vẫn là nhìn tôi. Khi thấy tôi vẫn không lên tiếng, cô ấy làm một biểu tình ngượng ngùng, dùng hai tay che mặt, sau đó chậm rãi, thò một tay xuống giữa hai chân, bắt đầu đút ngón tay vào.

Mọi người kinh hô một hồi, mà vẻ mặt Chu Na thật sự là sợ hãi ngoài ý muốn. Rồi mọi người đồng thời hoan hô, không hẹn mà cùng nhìn về phía tôi, sau khi phát hiện tôi không hề có phản ứng, ngoại trừ Trương Hướng Nam thì mấy thằng đàn ông khác đều vây quanh bên người Tiểu Tĩnh, hai người tách chân cô ấy ra, vén váy lên, khiến cái lồn giờ đã đầy dâm thủy lộ ra, rồi tận tình cười nhạo sự dâm đãng của Tiểu Tĩnh.

“Ồ, lỗ nhỏ tràn nước rồi này.”

“Tiểu Tĩnh có muốn không?”

“Đừng cười người ta… A… A…”

Trương Hướng Nam một bên vuốt ve Chu Na, một bên nói: “Xem các dáng vẻ gấp gáp của mọi người kia, chưa đến lúc đâu. Hôm nay chơi vui thế này, thì phải tiếp tục chơi chứ, nhưng mà phải đổi nội dung chút ha.”

Vương Tử Phong lập tức chỉ Trương Hướng Nam: “Anh Nam nói đúng, em viết hai tờ giấy mới!”

Đợi hắn viết xong tờ giấy mới, trừng phạt thủ dâm của Tiểu Tĩnh cũng kết thúc. Cô khoanh chân ở một góc sô pha, điềm đạm đáng yêu nhìn mọi người, sau đó giơ bài lên. Lại một vòng trò chơi nữa kết thúc, là Chu Na thua. Khi Chu Na rút tờ giấy ra, thế mà liền sợ tới mức khóc lên. Vương Tử Phong cầm lấy tờ giấy mình viết xong, lớn tiếng đọc lên: “Tùy ý chỉ định một người chơi lỗ đít!”

Trương Hướng Nam ha ha cười, biểu hiện của hắn làm cho Chu Na phảng phất mất đi đối tượng có thể dựa vào, vi diệu mà bảo trì một chút khoảng cách cùng “Bạn trai”: “Không được không được tuyệt đối không được… cho tới bây giờ em cũng chưa từng làm qua…”

Trương Hướng Nam giữ chặt lấy cô: “Đánh cược rồi thì phải chịu thua.” hắn quay một chai bia, cuối cùng cái chai chỉ về phía Hồ Thành. Hồ Thành thấy thế, chí đắc ý đứng lên, cởi quần,rút cặc ra: “Chu Na, không được oán anh nhé, xem ra hôm nay phải phá trinh cái lỗ đít trong trắng của em rồi.”

Chu Na bề ngoài là một cô gái rất thoải mái, nhưng nghe nói phải bị phá trinh lỗ đít thì vẫn không chấp nhận được. Nhưng mà mấy người đàn ông này căn bản không cho cô nói mà cô xuống sô pha, vén áo T – shirt lên, tiện tay nhổ ra chút nước bọt rồi xoa lên lỗ đít của cô. Cô sợ hãi đến mức khóc lớn. Trương Hướng Nam ở bên cạnh an ủi cô: “Không sao đâu, em thả lỏng thì sẽ không đau…”

Chu Na một bên rưng rưng nước mắt, một bên hướng ánh mắt đến Tiểu Tĩnh giống như xin giúp đỡ. Nhưng cô ấy cũng không nghĩ tới, Tiểu Tĩnh lại lảng tránh ánh mắt đó, một chút biểu thị cũng không có. Không còn cách nào, cô chỉ đành tóm lấy Trương Hướng Nam: “Các anh nhẹ một chút…… A –” chỉ nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết, Hồ Thành đã bắt đầu đút cặc vào vùng đất còn trinh nguyên kia để khai khẩn.

“A… đau quá… A… anh Nam… bảo anh đừng… đừng làm nữa… A…” Thanh âm Chu Na nghe đến đau lòng, chỉ có thống khổ, không hề có khoái cảm. Lúc này, Trương Hướng Nam lấy từ trong túi xách móc ra lọ thuốc tiêm: “Để anh giúp em thả lỏng nhé?”Không đợi Chu Na đáp lại, hắn đã tiêm thẳng vào mông cô.

Đó có thể là thuốc kích dục, hoặc thuốc giãn cơ. Tiêm xong, Trương Hướng Nam liền phân phó mấy người anh em: “Tiếp tục chơi nào, để cô ấy ở chỗ này nhận trừng phạt, chúng ta tiếp tục chơi.”

Cứ như vậy, cùng với tiếng hét của Chu Na dần dần nhẹ nhàng hơn, trong bầu không khí kỳ lạ, một ván chơi khác lại được diễn ra. Khi Tiểu Tĩnh rốt cục không phụ sự mong đợi của mọi người mà thua trận, cô ấy cầm tờ giấy lên, sau đó bĩu môi đưa tới trong tay Vương Tử Phong. Vương Tử Phong đọc lên: “Ha ha, thủ dâm cho tất cả đàn ông trong phòng bằng chân!”

Tiểu Tĩnh thấy tôi hoàn toàn không có phản ứng, cũng trở nên hào phóng, bắt đầu nâng đôi chân thon dài của mình ra. Vương Tử Phong không nói nhiều, không nhượng bộ, móc cặc ra, tận tình hưởng thụ việc Tiểu Tĩnh dùng chân sóc lọ cho mình.

Lúc này Dương Phi đứng dậy, cởi áo ngực ra: “Chẳng có vui gì cả, tổng kết lại chỉ là để địt nhau thôi! Nào, ai địt tôi đây?”

Trương Hướng Nam ôm lấy cô: “Đương nhiên là anh rồi, tiểu bảo bối của anh~” Hắn đẩy Dương Phi ngã lên tủ TV bên cạnh, bắt đầu địt cô từ phía sau. Tiếng kêu của Dương Phỉ rất êm tai, tràn ngập mị hoặc, đan xen cùng tiếng kêu có chút ngây thơ mà thê thảm của Chu Na vào một chỗ, đẩy không khí hương diễm lên đỉnh cao mới.

Lôi Siêu thấy thế, cũng không nhịn nữa: “Địt mẹ, thế mà còn bảo chơi thêm một lát? Một đám dâm đãng.” Hắn rút cặc ra, tiến đến bên cạnh Tiểu Tĩnh. Tiểu Tĩnh lập tức hiểu ý, ngậm lấy đầu khấc của hắn mà bú liếm.

Tôi hưng phấn được một lúc, cơn say dịu đi đôi chút, nhưng chẳng mấy chốc lại quay trở lại. Tôi cố gắng tỉnh táo và quan sát những người đàn ông, phụ nữ trong phòng này làm tình tập thể. May mắn thay, tư thế của tôi khá thích hợp, dương vật cương cứng không bị nhìn thấy. Mấy phút sau, dưới sự năn nỉ của Chu Na, Hồ Thành rốt cục cũng không thúc cặc vào lỗ đít cô nữa mà chuyển sang đút vào lồn. Còn Dương Phỉ và Trương Hướng Nam thì cực kỳ thuần thục, dùng các loại tư thế có độ khó cao. Sau khi Lôi Siêu cùng Vương Tử Phong được hầu hạ một phen, cũng rốt cục cũng ngứa ngáy khó nhịn, hai người nâng Tiểu Tĩnh lên, một trước một sau mà giáp công.

Tiếng kêu hương diễm của Tiểu Tĩnh lại vang lên bên tai. Tuy rằng không rõ ràng như lần Hoàng Tài địt cô ở ký túc xá, nhưng lần này khuôn mặt của cô không hề che đậy mà lộ ra ngay trước mắt tôi, khiến cho giọng nói cũng trở nên càng thêm động tình. Chỉ nghe Vương Tử Phong một bên đút cặc một bên mắng: “Địt mẹ, nhịn cả ngày rồi đúng không?Hôm nay ở trên xe thật không ngờ vừa quen mười phút là có thể địt cưng, cưng quả là dâm đãng.”

Miệng Tiểu Tĩnh bị cắm cặc vào, vô lực phản bác, chỉ có thể phát ra âm thanh ô ô. Vương Tử Phong càng mắng càng hăng, bắt đầu vung cánh tay quất vào mông Tiểu Tĩnh. Mà Lôi Siêu lại ôm lấy đầu của cô , coi đấy là lồn mà liên tục thúc cặc vào cái miệng nhỏ nhắn của Tiểu Tĩnh, tôi thậm chí có thể nhìn thấy rõ ràng, đầu khấc của hắn chọc vào mồm Tiểu Tĩnh mạnh đến mức khuôn mặt cô có chút nhăn nhó.

Tiểu Tĩnh hiển nhiên cũng không ngại bị bạo lực, cô ấy chỉ hy vọng con cặc đang thúc vào trong lồn mình kia có thể nhanh hơn, mang đến càng nhiều kích thích hơn, cô ấy vuốt ve đùi Lôi Siêu, giống vuốt ve một con động vật nhỏ, dùng đầu ngón tay trượt vào giữa đám lông dày của hắn. Tay còn lại của cô đưa ra sau, cố gắng ôm mông Vương Tử Phong từ phía sau, như muốn thúc giục hai người phải ép cô như máy ép rác.

Rất nhanh, tình dục tích góp một ngày đã được phóng thích, Tiểu Tĩnh bị đè ép như máy ép đến run rẩy, cho đến khi cả người run rẩy kịch liệt, đạt tới cao trào mà cô tha thiết ước mơ, lỗ chân lông trên cơ thể cô mới giãn ra. Lỗ lồn bắt đầu phun nước, mà âm đạo cũng gắt gao co rút, khiến Vương Tử Phong đang địt hô to rằng “đã nghiền!” Thế rồi cực khoái, cô ấy đạt cực khoái nhanh như mọi khi. Cũng làm cho hai người kia sau một hồi gia tốc có thể thở dốc. Bọn họ rút cặc ra, chuẩn bị đổi vị trí, nhưng khi đổi vị trí lại nghĩ ra chủ ý hèn mọn khác.

Sau đó, hai người chuyển Tiểu Tĩnh đến bên cạnh tôi, lột sạch hết quần áo của cô ấy, sau đó để phần thân dưới của cô ấy hướng về phía trước mặt tôi, Lôi Siêu dùng sức tách hai chân của Tiểu Tĩnh ra, khiến cho tôi có thể thấy rõ ràng cái lồn đầy dịch và ẩm ướt của cô ấy. hạ thể thủy mạn kim sơn. Tôi say nên tầm nhìn chao đảo, nhưng hình ảnh khi phần thân dưới chạm tới chóp mũi vẫn là điều tôi không bao giờ quên. Hai môi âm hộ của cô giống như những chiếc lá khô ngâm trong nước, rũ xuống yếu ớt, ở giữa là âm đạo đã mở ra, giống như miệng người chết đuối đang phun ra từng đợt tinh dịch. Hột le lộ rõ, giống như một chiếc nút màu đỏ, nhắc nhở người khác rằng “cái lỗ này là để đút vào”. Cô run rẩy trong dư vị cực khoái, giọng nói đứt quãng: “Đừng… đừng… đánh thức anh ấy dậy… là xong đấy…”

Lôi Siêu đặt đầu khấc ngay giữa lồn cô rồi thuận lợi mà cắm vào, nương theo tiếng Tiểu Tĩnh gào thét, hắn tiếp tục trêu chọc: “Đừng nói giờ hắn ngủ, mà cho dù hắn tỉnh, ngày mai cũng khẳng định không nhớ rõ đã xảy ra chuyện gì.”

Trương Hướng Nam bây giờ đang dùng tư thế truyền giáo mà cắm cặc vào lồn Dương Phi trên mặt đất, thấy bọn họ làm như vậy có chút lưỡng lự: “Đừng đùa với lửa, bảo nhân viên phục vụ đưa anh ta về đi.”

Hắn nói xong, liền ấn một cái nút gọi trên bàn bên cạnh. Tôi biết, tôi không thể nhìn tiếp nữa rồi. Cũng được, tôi yên lặng nhắm lại híp nửa ngày ánh mắt, bên tai chỉ còn tiếng rên rỉ đan xen của ba người phụ nữ.

“Xin chào…… “Người phục vụ nói được nửa câu liền trực tiếp nghẹn ở trong cổ họng. Nhưng hẳn đây không phải lần đầu tiên hắn nhìn thấy, rất nhanh lấy lại bình tĩnh: “Xin chào, xin hỏi ngài cần cái gì?”

Trương Hướng Nam không ngừng thúc giục: “Giúp tôi đưa vị tiên sinh kia về.”

“Được.”

Người phục vụ đi tới, dùng sức nhấc tôi lên. Tôi liếc mắt nhìn Tiểu Tĩnh một cái, chỉ thấy cô ấy đang tới cao trào lần thứ hai, căn bản không rảnh chú ý tới việc tôi rời đi. Tôi lặng lẽ nhắm mắt lại, để cho nhân viên phục vụ dùng sức trâu bò, cõng tôi ra khỏi phòng. Khi cánh cửa nặng nề đóng lại, tiếng hét rõ ràng ban đầu biến thành một mảnh mây mù nói mớ. Cơn buồn ngủ bò lên trán tôi, như một cái vuốt ve, dần dần đưa tôi vào cơn ngủ say…

« Chương trước Trước Chương kế Kế »
Đang tải...