28 Ngày Huấn Luyện Nữ Sinh Thành Con Đĩ Dâm Đãng
Ngày thứ 11
Về đến nhà, tôi không dám mở cái hộp đó ra nữa. Cảnh tượng máu thịt trong phim và chương trình truyền hình quả thực khác với cảm giác nhìn thấy một chi thể bị cắt đứt trước mặt trong thực tế. Tôi nhìn thoáng qua Tiểu Tĩnh, cô ấy vẫn đang ngủ rất say, lúc này không có tiếng thở, chỉ quấn trong chăn, thậm chí không cả đổi tư thế.
Tôi lặng lẽ mở máy tính lên, muốn xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
Ngón tay gãy là của tên tôi muốn diệt trừ, tên này thế mà lại bị mặt sẹo chỉnh đốn. Trong Video đã lưu trữ đầy đủ thông tin của giờ này, có lúc tôi tua nhanh, có lúc tôi đặt chuột xuống và lặng lẽ lắng nghe cuộc trò chuyện của họ và sắp xếp lại toàn bộ câu chuyện. Tiểu Tĩnh đi được một lúc, mặt sẹo đã tới. tên Vu thấy mặt sẹo đến, liền muốn nịnh nọt hắn, vội nói sẽ gọi điện thoại cho Tiểu Tĩnh, bảo cô trở về. Mặt sẹo chỉ khoát tay nói: “Không cần, đi rồi thì thôi, tao vừa mới tới thì thấy cô ấy. Cô ấy không phải đi về ký túc xá sao. Tao cũng đang bận, lập tức đi ngay giờ.”
tên Vu cười nói: “Vậy sao được? Tam gia đến một chút đã đi rồi, thì có vẻ không thú vị lắm. Anh yên tâm, con nhỏ kia đặc biệt nghe lời em, em bảo con nhỏ ấy làm gì con nhỏ ấy phải làm đó.”
Biểu tình trên mặt sẹo chẳng những không thả lỏng, ngược lại càng căng thẳng, hắn bác bỏ đề nghị đó: “Tao nói quên đi thì quên đi, tao cũng không phải là muốn địt nhau lắm.:
Kết quả là tên tên Vu vẫn nói không ngừng, còn cùng anh Ngô miêu tả sinh động như thật quá trình quần giao ngày hôm đó. Nói đến chỗ cao hứng, anh Ngô nhắc tới chuyện đái lên người Tiểu Tĩnh: “Anh tên Vu hôm nay biết chơi rồi, anh ấy đái vào mặt con đĩ nhỏ kia ở trong WC, sau đó ấn xuống bồn cầu mà địt, quả thực chính là coi con nhỏ ấy là bồn cầu, ha ha ha!”
Tên họ tên Vu vẫn tiếp tục nịnh nọt: “Không dám nói là biết chơi, nhưng luận về đạo dạy dỗ nữ nhân thành chó cái, lão tên Vu ta cũng coi như là một chuyên gia, đừng nói đái ở trên người con nhỏ đó, nếu thật sự muốn, nếu không sợ các anh em ngại bẩn, kéo…”
Tên Vu chưa kịp nói hết câu, mặt sẹo bỗng nhiên trở mặt, hắn giống như một con báo săn nhào từ trong bụi cỏ ra, nhào vào trên người tên Vu rồi đánh loạn một trận. Tất cả mọi người nhìn thấy thì choáng váng, ngay cả nói cũng không nói nên lời, nửa ngày sau mới nhớ ra mà tới đi can ngăn. Kết quả mặt sẹo trừng mắt, khóe mắt giống như đều bị nứt ra, tơ máu như ngọn lửa bốc ra phía ngoài, vết sẹo trên mặt cũng trở nên vô cùng hung thần ác sát. Hắn hô to một tiếng: “Tao xem hôm nay ai dám quản!
Anh Ngô đại khái là biết mặt sẹo lợi hại, liền ra dấu bảo người chung quanh cũng không nên nhúc nhích, trơ mắt nhìn mặt sẹo cưỡi trên người tên kia đánh loạn một trận, đánh cho tên đó ôm đầu cầu xin tha thứ: “… Tam gia…… Đây là sao…… A a…… Tam gia em sai rồi, em sai rồi, em không dám nữa……”
Mặt sẹo ấn hắn xuống đất, lớn tiếng hỏi: “Địt con mẹ mày, nói, nói mày sai chỗ nào!”
“Em không nên để con đĩ nhỏ đấy đi…..”.
“Địt con mẹ mày, mày mới là con đĩ, chơi con gái nhà người ta rồi mà còn đái lên mặt người ta! Thằng khốn nạn này, mày có phải là người không!”
“Em sai rồi, em sai rồi, Tam gia đừng đánh nữa, em không phải người, em không phải người!
Mặc kệ nói gì, mặt sẹo vẫn đánh tiếp, người bên cạnh không dám thở mạnh. Kim Cương cũng vậy, hoàn toàn núp ở phía sau, sợ người kế tiếp chính là mình.
Đánh một hồi, mặt sẹo cũng mệt mỏi, thở hồng hộc đứng lên, xắn tay áo lên, giống như còn muốn động thủ. tên Vu ôm đầu, giống như một con chó rơi xuống nước cầu xin tha thứ: “Tam gia… van cầu anh đừng đánh nữa…”
Anh Ngô kéo mặt sẹo lại: “Tam gia, thật sự không thể đánh nữa, lại đánh nữa là chết người đấy!”
Mặt sẹo đẩy anh Ngô ra: “Con mẹ nó chỗ nào cũng có mày! Mày năm mươi tuổi rồi, còn ở chỗ này chơi cô bé kia. Bọn mày chơi thì cứ chơi, nhưng mà ngay cả nhà cũng không cho người ta về, học cũng không cho người ta đi, bạn trai cũng không cho người ta gặp! Có phải người hay không!”
Mặt sẹo bày ra khí thế của một kẻ liều mạng, anh Ngô không dám lên tiếng nữa, những người khác đều bám sát vào chân tường mà từ từ trốn đi. Kim Cương cũng muốn trốn chạy lại bị mặt sẹo quát một tiếng: “Mày đứng lại cho tao, mày cũng không phải cái đéo gì tốt, không đi học, lại học người ta chơi cô bé kia! Đầu mày để mọc tóc à.”
Kim Cương quỳ trên mặt đất, nằm sấp xin lỗi không ngừng: “Tam gia, e, sai rồi… Tam gia em sai rồi… Anh tha cho em, em còn trẻ thiếu hiểu biết…”
Mặt sẹo mặc kệ hắn: “Toàn nói nhảm, câm miệng!” Tiếng nói vừa dứt, Kim Cương lập tức câm miệng giống như bị kéo khóa.
Mặt sẹo xắn tay áo, vén áo lên, thình lình móc từ bên hông ra một con dao, hắn cầm tay tên Vu lên, ấn ở trên bàn trà, cầm dao chỉ vào đầu ngón tay của hắn nói: “Nào, thằng này, nói ra cho tao nghe bọn mày hãm hại cô bé kia như thế nào!”
Tên Vu sợ đến tè ra quần: “Ta… ta… Tam gia, em thật sự không biết… cô bé này là người khác kéo tới… Thật sự, thật sự là em cùng anh em kia đều không quen… lúc em nhìn thấy cô bé kia, thì cô ấy cũng đã như vậy… a — a!”
Tên Vu chưa kịp nói xong thì mặt sẹo đã ấn mạnh dao xuống, ngay lập tức một ngón tay của tên Vu đã bị cắt lìa khỏi bàn tay.
Mặt sẹo hét lên: “Mày vẫn không thành thật! Tao nói cho mày biết, Tiểu Tĩnh đã nói với tao rồi, giờ tốt nhất là mày thành thật nói cho tao để đối chiếu một lần!”
Tên Vu đau đến mức xoay người giống như một đống giấy vụn: “A a a… A… Em nói, em nói… Tam gia hạ đao lưu tình…”
Tiếp theo tên Vu kể hết toàn bộ quá trình mà bọn họ cưỡng hiếp Tiểu Tĩnh ra, mặt sẹo lập tức lại đánh hắn một trận, sau đó lấy dây điện từ máy nước nóng trói hắn lại, lại nhốt Kim Cương ở trong phòng vệ sinh, đuổi anh Ngô đi, trước khi đi còn uy hiếp: “Nếu mày dám nói cho cảnh sát, tao giết mày.”
anh Ngô liên tục gật đầu, vội vàng chạy đi.
Sau khi mặt sẹo khống chế được hai người, liền gọi điện thoại cho đám người Hoàng Tài ở Bắc Kinh, Trương Chấn, yêu cầu bọn họ xóa bỏ tất cả các video, còn thông báo cho một người bạn ở Bắc Kinh, bảo anh ta đi giám sát Hoàng Tài và đám người Trương Chấn. Khi bằng hữu bên kia đứng dậy, hắn mới cúp điện thoại, sau đó cầm khăn mặt trong phòng vệ sinh băng bó đơn giản cho tên Vu một chút, rồi nói: “Mày yên tâm, tao sẽ không lấy mạng của mày, lấy mạng của mày, Tiểu Tĩnh cũng chịu liên lụy, tao không muốn cô ấy dính vào quan hệ gì với cảnh sát. Nhưng mà tao cũng báo cho mày trước, nếu mày mà dám gọi cảnh sát hoặc không xóa video, tao sẽ cho mày bay đầu chỉ trong tích tắc.”
tên Vu sợ tới mức gật đầu như gà mổ thóc, luôn miệng nói tuyệt đối nghe lời mặt sẹo. Xác nhận hết thảy không có vấn đề, mặt sẹo mới gọi hai người bạn tới, hỗ trợ trông hai người kia, rồi bản thân mới ra cửa. Lúc gần đi, hắn tìm được một cái hộp đồng hồ từ trong túi xách rồi cất ngón tay vào đó: “Ngón tay tao lưu làm kỷ niệm, cũng lưu lại cho mày một kỷ niệm, sẹo mà không tốt thì sẽ nhanh quên đau. Làm xong việc hôm nay, bọn mày cút về cho nhanh, tao biết bọn mày có vé về, nhưng mà cũng đừng nằm mơ mà muốn đưa cô bé kia cùng trở về.”
Phỏng chừng là sau đó hơn mười phút, tôi gặp được hắn.
Tôi khép máy tính lại, cảm thấy hoàn toàn mất mát. Tôi suy nghĩ không biết bao nhiêu phương pháp thu thập ở trong lòng, nhưng đều không có thực tiễn, ngược lại bị mặt sẹo giành trước. Hơn nữa hắn không chỉ thu thập họ tên Vu, còn giúp Tiểu Tĩnh giải quyết đám ruồi bọ kia nữa. Hắn đã làm nhiều thứ hơn tôi rất nhiều. Chưa kể…… Hắn còn có thể thỏa mãn Tiểu Tĩnh.
Tôi luôn cho rằng Tiểu Tĩnh là của tôi, thế nào cũng tới kịp, thế nào cũng có đường sống. Trên thực tế, có thể Tiểu Tĩnh chỉ còn cách một bước nữa là hoàn toàn rơi vào tay giặc mà thành một người khác. Người đàn ông có vẻ thấp kém, hèn hạ, thô lỗ này đã kéo cô ấy lại. Tôi có thể có một vạn lý do khinh bỉ hắn, khinh bỉ hắn cả đời chỉ dựa vào con cặc cùng nắm đấm, khinh bỉ hắn phá tướng, không có cô gái nào yêu, khinh bỉ địa vị xã hội của hắn, khinh bỉ trình độ văn hóa của hắn. Nhưng giờ tôi không có cách nào khinh bỉ hắn, là vì hắn làm chuyện tôi không dám làm, hoặc là hắn đã làm chuyện tôi nên làm.
Tôi cứ tưởng sau khi Tiểu Tĩnh tỉnh lại chúng tôi sẽ làm tình điên cuồng. Nhưng sự thật là, ngày hôm sau khi cô ấy tỉnh lại, tôi chỉ có thể nằm bên cạnh, ôm cô ấy, vuốt ve cô ấy, bởi vì trong lòng tôi nặng trịch, không biết còn có cái gì tôi có thể cho cô ấy, hoặc là còn có cái gì chỉ có tôi mới có thể cho cô ấy.
Trong nháy mắt khi Tiểu Tĩnh tỉnh lại, vĩnh viễn vẫn là như vậy quen thuộc, cô ấy vùi ở trong lòng tôi, ôn nhu mà dùng da thịt như tơ lụa cọ vào người tôi: “Nằm ở trong lòng anh thật thoải mái.”
“Cứ nằm như vậy đi.”
Tiểu Tĩnh cười cười, sau đó bắt đầu hôn tôi.
“Xin lỗi anh, ngày hôm qua… A… ngày hôm qua em mệt mỏi quá, hơn nữa bị hơi tức giận, cho nên không đối xử tốt với anh, cũng không làm cái kia…”
“Không sao, mệt mỏi thì phải nghỉ ngơi thật tốt, không phải anh vẫn luôn nói như vậy sao?” Tôi cố gắng hết sức để hôn cô ấy bằng tất cả cảm xúc của mình. Cô ấy dần dần bị kích thích, giống như con cá mà bơi lội ở giữa giường, rồi bắt đầu vuốt ve tôi, dùng đôi chân trần mà khiêu khích dương vật của tôi. Lúc này, tôi bỗng nhiên chống đỡ không nổi nữa, nhẹ nhàng tránh khỏi sự khiêu khích của cô ấy mà cúi thấp tầm mắt hỏi: “Em có biết… một người đàn ông trên mặt có một vết sẹo không?”
Tiểu Tĩnh lắp bắp kinh hãi: “Anh ấy… anh ấy là anh họ xa của em, sao… có chuyện gì vậy?”
Tôi ngồi dậy, nhét cái hộp vào ngăn kéo của khách sạn: “Anh ấy bảo anh nói cho em biết, anh ấy đã giúp em giải quyết hết những kẻ bắt nạt rồi.”
Tiểu Tĩnh không nói một lời, chỉ đặt tay lên đầu gối lên, như có điều suy nghĩ.
Tôi bổ sung nói: “Anh thấy anh ấy rất chắc chắn, hẳn là đã thật sự giải quyết xong rồi… Em bị ai bắt nạt vậy, vì sao không nói cho anh biết?”Tôi hỏi ngược lại như vậy, trong lòng không thể nghi ngờ là tự trách — Lưu Phong, ngươi thật dối trá, thật mềm yếu, đến giờ ngươi vẫn không thể thừa nhận tội lỗi của mình và tìm kiếm sự tha thứ từ cô ấy sao?
Không thể. Vì cô ấy sẽ không tha thứ cho tôi. Tội của tôi không phải là để mặc cho người khác dâm đãng Tiểu Tĩnh, dù sao khoái cảm tình ái xác thực cũng là khát vọng của cô ấy. Tội ác của tôi là khi cô ấy cần tôi, thì tôi vẫn đeo mặt nạ làm người, lừa dối cô ấy.
Thừa nhận thích xem cô ấy bị người ta chơi, có khó như vậy sao?
Tiểu Tĩnh ngồi dậy, bắt đầu mặc quần áo. Tôi hỏi cô ấy: “Em đi đâu vậy?”
“Em… em đi tìm anh họ kia, em sợ anh ấy làm chuyện gì ngu ngốc…”
Tôi giữ chặt Tiểu Tĩnh: “Đừng đi, anh ấy thật sự đã giải quyết rồi.”
Tiểu Tĩnh trừng mắt liếc tôi một cái: “Làm sao anh biết được!”
Tôi sững sờ. Phải, làm sao tôi biết được. Tôi không thể trả lời câu hỏi đó. Chuyện giữa họ, tôi không có lý do gì để biết. Hoặc là tôi phải rút ngón tay ra ngay bây giờ…… Điều đó sẽ làm tôi sợ hãi, bởi vì anh ta nhắc nhở sự yếu đuối của tôi, hoặc là tôi phải thừa nhận tôi là kẻ rình coi, vậy chứng minh tôi không phải là một người bạn trai đủ tư cách.
Tôi cứ như vậy mà yên lặng nhìn Tiểu Tĩnh rời đi. Đến khi cô ấy ra khỏi cửa, tôi mới phản ứng lại. Không được! Không thể để cho cô ấy đi, cô ấy sẽ bỏ đi luôn! Tôi cầm quần áo, vội vàng chạy ra cửa, chạy, cố gắng đuổi theo cô ấy. Khi cô ấy lên xe, tôi cũng vội vàng đón xe bảo tài xế đuổi theo.
Bác tài xế luôn tò mò: “Ai u, bạn gái à?”
“Hỏi cc gì mà hỏi, bảo đuổi theo thì cứ đuổi theo đi.” Tôi móc ra hai trăm đồng, đưa cho tài xế kia. Hắn lầm bầm hai câu, có thể là đang mắng tôi ngu ngốc, nhưng vẫn nhận lấy tiền.
Ta bỗng nhiên cảm thấy chính mình cuối cùng cũng kiên cường một chút rồi. Mặc dù không liên quan đến tài xế… Nhưng trong cuộc đời ngắn ngủi của tôi, đó là một khoảnh khắc hiếm hoi.
Xe chạy đến một chỗ có lẽ là cửa hàng của mặt sẹo. Hắn mở một nhà hàng quy mô không lớn, bán đồ ăn Hồ Nam, bởi vậy mà tôi suy đoán có lẽ hắn là người Hồ Nam, nhưng quả thật là người này không dùng khẩu âm gì, có lẽ là lang bạt nhiều rồi, giọng nói cũng không còn như trước nữa. Tiểu Tĩnh vào nhà hàng, tôi cũng không dám bước vào cánh cửa kia. Tôi sợ nhìn thấy mặt sẹo, sợ hắn trực tiếp chỉ trích tôi, chỉ trích sự yếu đuối của tôi. Tôi đi vòng quanh nhà hàng vài vòng, rốt cục trong lúc lơ đãng thoáng nhìn thì phát hiện một con hẻm nhỏ, hình như đối diện với cửa sau nhà hàng. Tôi chui qua cửa sau, thấy Tiểu Tĩnh đang nói chuyện với mặt sạo ở sân sau. Họ ngồi trên một cái ghế dài, rất gần nhau.
Trên mặt Tiểu Tĩnh đầy nước mắt, đang giữ chặt mặt sẹo hỏi: “Anh làm nhiều chuyện như vậy cho em, em phải… phải làm thế nào để báo đáp anh đây?”
Mặt sẹo lắc đầu:“Em nói vớ vẩn gì thế, anh đây là người muốn người khác trả ơn sao? Anh đây là người bước nửa chân vào quan tài rồi, làm chuyện xấu cả đời, hiện tại muốn làm chút chuyện tốt, không cần hồi báo, hồi báo liền mù mắt đấy.”
Tiểu Tĩnh bỗng nhiên nhào vào trong ngực mặt sẹo: “Em mặc kệ trước kia anh đã làm chuyện xấu gì, tại thời điểm Tiểu Tĩnh cần người giúp đỡ nhất, là anh tới cứu em, vậy ở trong mắt em, anh chính là người tốt!”
Mặt sẹo vỗ vỗ bả vai Tiểu Tĩnh: “Được được, em gái, em nói như vậy là anh cao hứng rồi. Nhanh quay về vui vẻ với bạn trai đi, thỉnh thoảng vui vẻ nơi khác cũng được, nhưng không thể để cho người ta bắt được nhược điểm, tự do tự tại lại quan trọng nhất đúng không? Tốt xấu đều phải là ta tự mình chọn.”
Tiểu Tĩnh ngẩng đầu, giống như một con mèo nhỏ bị gió lạnh thổi sợ hãi, dựa sát vào đối phương, ngóng nhìn mặt sẹo: “Anh Long, như vậy, vậy em không đòi trả ơn anh nữa, nhưng anh phải thương em một lần nữa được không?”
“Hả? Em……”
Tiểu Tĩnh nói xong liền nhẹ nhàng kéo khóa quần mặt sẹo ra, móc con cặc còn chưa kịp cứng của mặt sẹo ra: “Để Tiểu Tĩnh chăm sóc cho anh Long một lần nha, về sau nếu không gặp thì sẽ không có cơ hội nữa…”
Mặt sẹo cười cười, vuốt ve cái cổ của Tiểu Tĩnh: “Cô bé, cưng biết không, anh đã địt vô số phụ nữ trong đời, nhưng chỉ có một người trong số họ là địt hai lần, là người phụ nữ đầu tiên của anh, người phụ nữ đã chữa trị cho anh cả anh lúc đó. Anh có vết sẹo này trên mặt này cũng vì anh đã địt cô ấy hai lần.”
“Vậy Tiểu Tĩnh, không xứng làm lần thứ hai với anh sao?”
“Nói nhảm, lúc trước anh vốn là muốn làm một vụ lớn sau đó liền đi chịu chết, nếu không gặp em, lúc này đã thành tử quỷ rồi, em sao không xứng với anh được chứ. Ý anh muốn nói là anh làm với một người phụ nữ hai lần mà đã lưu lại sẹo trên mặt… giờ làm lần hai với em, phỏng chừng phải lưu sẹo trong tim mất.”
“Vậy để lại một vết sẹo đi, Tiểu Tĩnh rất xấu, thích để lại sẹo cho anh Long.” cô ấy nói rồi cúi người xuống, vươn đầu lưỡi ra bắt đầu kích thích con cặc của mặt sẹo, sau đó ngậm nó vào trong miệng bắt đầu liếm láp. Cô đặc biệt cẩn thận, nhẹ nhàng nâng đỡ con cặc giờ sắp hóa khổng lồ, tận lực nuốt nó vào trong, sau đó đong đưa cái cổ mảnh khảnh của mình, một lên một xuống dùng miệng bao bọc lấy nó. Tuy nhiên, khi dương vật càng lúc càng phình to, cái miệng nhỏ nhắn của cô cuối cùng cũng không thể chứa nổi, giống như bị một cây măng mọc lên đẩy lên, đầu cô từ từ được nâng lên.”
“Con cặc của anh Long phình to rồi này.”
“Con cặc… Có chút khó nghe, mẹ nó, Tiểu Tĩnh, em liếm láp thoải mái quá.”
“Vậy…… Ưm ưm…… em…… Vậy anh Long nói xem nên gọi là gì?”
“Gọi là gậy thịt đi, hoặc là gọi là gậy. Anh nghe thuận tai hơn…… Mẹ kiếp……”
Tiểu Tĩnh bú liếm vô cùng thuần thục, cô quấn lưỡi quanh dương vật kia hết lần này đến lần khác, còn không ngừng lấy tay chà xát những phần liếm chưa tới. Thỉnh thoảng còn dùng tay vuốt ve hai hòn dái của anh Long, dùng ngón tay kích thích hậu môn của hắn. Mặt sẹo bị cô kích thích đến mức sảng khoái không chịu được, rốt cục cũng vươn tay bắt lấy đầu Tiểu Tĩnh như bắt lấy một quả bóng rổ: “Đừng, đừng liếm nữa, để anh địt nào.”
Tiểu Tĩnh ngượng ngùng cười, lập tức bắt đầu cởi quần của mình, để lộ hạ thể còn chưa sạch sẽ ra. Cô vuốt ve hai môi âm hộ vẫn còn dính tinh dịch đã khô của mình, yếu ớt nói: “Hơi bẩn một chút.”
“Sao anh chê em bẩn được?” Anh Long đặt Tiểu Tĩnh ở trên ghế dài, cái đầu khấc như là đầu rắn hổ mang nhắm ngay vào giữa lỗ lồn Tiểu Tĩnh. Tiểu Tĩnh lại tiết ra rất nhiều dâm thủy, nước chảy ra thành dòng hai mép âm vật, bao phủ cả hai bên cửa âm đạo đang hơi run lên vì hưng phấn của cô.
“A… Tiểu Tĩnh… Tiểu Tĩnh muốn, anh Long, anh Long cắm cây gậy của anh vào đi, cắm vào trong lồn của Tiểu Tĩnh đi…” Tiểu Tĩnh rên rỉ, dùng ngôn ngữ tán tỉnh, thúc giục mặt sẹo.
Mặt sẹo vỗ vỗ Tiểu Tĩnh mặt: “Cưng thật đúng là rất dâm đãng nha, nhưng mà anh đây thích, sắp đâm vào đây, hơi đau đấy…”
Tiểu Tĩnh cắn môi, dùng hai tay kéo căng âm đạo ra, cố gắng hết sức tách rộng ra. Hai chân run nhè nhẹ, tựa hồ vẫn rất khẩn trương. Quả nhiên, đối mặt với dương vật đáng sợ như vậy, người thường vẫn sẽ cảm thấy sợ hãi. Nhưng mà khi cái đầu khấc kia dần dần đi vào trong, biểu tình của Tiểu Tĩnh rất nhanh đã giãn ra, ngay sau đó là vui sướng rên rĩ khi cơn dâm được thỏa mãn.
“A… a… a… a… cái gậy lớn… cái gậy lớn… cái gậy lớn quấy vào trong tử… cung của Tiểu Tĩnh… a… a… anh đâm mạnh một chút… a!! Không, mạnh quá… a, nhẹ hơn một chút… a… lại quá nhẹ rồi.”
“Nhiều yêu cầu vậy ra…… Xem ra anh Long đây không chỉnh tốt em rồi…… “Mặt sẹo đẩy nhanh tốc độ, để đầu khấc tận tình đâm vào một mảnh hoa tâm mênh mông của Tiểu Tĩnh, tựa như dương vật bằng sắt mà đâm thẳng vào cái lỗ thịt mềm mại đang mở rộng của Tiểu Tĩnh, lại giống như một cái bàn ủi mà lần lượt ủi thẳng những nếp nhăn trong âm đạo Tiểu Tĩnh.
“A a a a… quá… quá kịch liệt rồi… a a a… a a a… như vậy… như vậy… Tiểu Tĩnh rất nhanh… sẽ… cao trào… bắn nước… a a a…”
“Không có việc gì, tùy tiện bắn đi, xem cưng có thể bắn mấy lần……”
“A a a a… như vậy a a… như vậy a a a… sẽ a a… sẽ lên đỉnh… lên đỉnh mấy chục lần… a a…”
Tiểu Tĩnh vặn vẹo trên ghế dài, tựa như một con chim nhỏ vô lực, đang bị một con ngựa giống phẫn nộ cưỡng hiếp, thân thể như muốn nổ tung. Cô vong tình rên rỉ, rất nhanh cả người đã run rẩy, thanh âm giống như một cái violin sứt mẻ, tấu lên âm nhạc hỗn độn. Nhưng đàn vi – ô – lông kia thủy chung vẫn là danh vật, âm thanh của nó vẫn đẹp như vẻ ngoài mượt mà, giống như nghệ nhân của nó.
Tiểu Tĩnh lên đỉnh giống như một hạt trái cây nổ tung, chất lỏng bắn tung tóe khắp nơi. Đôi chân thon thả của cô co lên trong không khí do hưng phấn khi đạt cực khoái, chỉ có cột sống được đỡ trên ghế bằng sự cân bằng tinh tế cùng nhờ bàn tay của Anh Long kẹp chặt mới giúp cô không bị ngã. Đầu tiên cô hoàn toàn im lặng, thật vất vả lắm mới nhặt lại được âm thanh, lại một đợt cao trào lại đánh úp lại…… Giống như sóng thần, xé rách cô.
“A — a — lại sắp — lại sắp lên đỉnh — a a a a a — a — tại sao — tại sao một lần xong liền…… lại muốn lần thứ hai…… Có phải hay không…… Có phải hay không…… có phải Tiểu Tĩnh quá dâm đãng hay không…”
Lần này, ngay cả lõi của quả đỏ mỏng manh cũng phát nổ. Cao trào từ lỗ tiểu và cao trào âm đạo của Tiểu Tĩnh đồng thời đến một lúc, đau đớn và khoái cảm chưa từng có, giống như linh hồn của cô bị lập tức đánh ra xa vô số mét. Chất lỏng từ lỗ đái của cô bắn lên không trung, khúc xạ ra ánh mặt trời buổi sáng, giống như một dòng suối trong vắt. Dâm dịch cũng giống như nham thạch trào ra từ miệng núi lửa, một vùng lớn niêm mạc màu đỏ đã bị con cặc khổng lồ của mặt sẹo kéo ra. Rất nhanh, lại bị con cặc kia nện rơi xuống đánh thành một mảnh màu trắng như sóng biển, bắn ra tung tóe tại chỗ hai người giao hợp.
Hai mắt Tiểu Tĩnh trắng bệch, co giật cong lên ghế dài. Điểm tựa của cô trở nên chỉ còn mũi chân và gáy, những bộ phận khác đều treo trên không trung như bay lên, mà mặt sẹo vẫn không ngừng đâm thọc. Chất lỏng chảy ra từ băng ghế, đọng lại thành một hồ nước nhỏ trên mặt đất ngay dưới phần thân dưới.
Ai ngờ phía trên cao trào còn có cao trào, chỉ thấy con cặc mặt sẹo kia vẫn không thể cắm vào hết, bỗng nhiên chìm vào trong cơ thể Tiểu Tĩnh! Lòng ta kêu lên, chẳng lẽ lại cắm vào trong tử cung?! Đầu khấc lớn như vậy cũng cắm vào được trong tử cung?! Nhưng sự thật thì hình như quả thật như thế, Tiểu Tĩnh giống như một mảnh lụa bị xé ra, từng đợt sóng từ thân dưới bay đến đỉnh đầu. Chân tóc cô dựng đứng lên khiến cho mái tóc dài trong nháy mắt trở nên rối tung. Khi hắn nện cô xuống ghế dài, bởi vì con cặc cắm vào tử cung, mặt sẹo cũng không cách nào duy trì tư thế ban đầu, đành phải cẩn thận lật cô lại. Tiểu Tĩnh giống như là bị cố định ở trên con cặc kia, cả người lấy con cặc kia làm trục mà xoay người, bị mặt sẹo lật ngược một vòng, lại bắt đầu địt từ phía sau.
Lúc này đầu lưỡi Tiểu Tĩnh thật sự đã lè hẳn ra, mà không phải giống như lúc trước là vì hùa theo đối phương mà cố ý vươn ra. Cô xụi lơ ở nơi đó, phần thân dưới mềm mại bị mặt sẹo tàn sát bừa bãi. Tuy rằng không thể rút cặc ra, động tác rút ra nhỏ đi, nhưng tử cung đang trói buộc cái đầu khấc kia lại bị từng cú thúc kéo căng, mang đến một trận lại một trận cao trào. Ngắn ngủn mười lăm phút đâm thọc, đã khiến Tiểu Tĩnh lên đỉnh tận mười mấy lần! Cứ gần mười giây là lên đỉnh một lần. Mặt sẹo cũng bị cái dáng vẻ dâm mỹ này kích thích, càng ngày càng nhanh, cơ bắp toàn thân đều giống như máy móc mà hoạt động hết công suất, rốt cục mặt sẹo cũng hô lên một tiếng mà bắn vào trong!
Nhưng mà mặc dù hắn đã bắn, nhưng con cặc lại không hoàn toàn mềm xuống. Khi Tiểu Tĩnh tỉnh lại, cũng phát hiện hai người đã không cách nào tách ra, một bên thở dốc một bên cười: “Ha ha… anh… anh xem, chúng ta giống hai con chó nhỏ… Giao phối xong, cũng… cũng không tách ra được… A a a a… anh làm gì thế…”
“Dù sao cũng không tách ra được, thế cứ tiếp tục làm nào!”
“A a a a a……”
Nhưng mà khi Tiểu Tĩnh chết đi sống lại bảy tám lần, mặt sẹo cũng bắn hai lần, con cặc của hắn vậy mà vẫn không thể nhổ ra. Nhưng mặt sẹo thật sự là chịu không nổi nữa, nhất định muốn rút ra, hắn rút rồi cắm thêm vài cái, thừa dịp cửa tử cung Tiểu Tĩnh đang mềm thì mạnh mẽ rút ra! Lần này Tiểu Tĩnh đau đến kêu thảm thiết: A!!!
Mặt sẹo đã nhổ cặc ra, nhưng tử cung của Tiểu Tĩnh lại chịu tội. Tôi thấy rõ một vật màu đỏ, tròn và sáng bóng như quả bóng bay được kéo ra khỏi cửa âm đạo của cô ấy. Hóa ra do mặt sẹo kéo ra quá mạnh nên tử cung cũng đã bị kéo lộ ra ngoài ! Sau khi đạt cực khoái, phần tử cung được nhìn thấy ánh mặt trời bên ngoài kia lại đang co rụt lại giống như đang ra sức hô hấp không khí trong lành, tràng diện cực kỳ dâm mỹ.
Sau khi Tiểu Viễn tỉnh lại sau cơn cực khoái, cô vuốt ve cái tử cung bị lôi ra: “Phải làm sao đây… Nhà của đứa bé đã bị cây gậy lớn của anh làm hỏng rồi…”
Mặt sẹo lau mồ hôi: “Đời này anh chơi nhiều gái rồi, nhưng cho tới bây giờ chưa từng sảng khoái như vậy… A… ồ… kéo tử cung ra rồi sao? Nào, để anh dùng cặc đẩy nó vào lại nhé!”
Tiểu Tĩnh che mặt: “Xấu hổ muốn chết! Cái này phải làm tới khi nào vậy!!”
“Ah… nhanh thôi… aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa… anh làm nhanh là được… aaaaaaaaaaaaa…”
“anh Long… anh Long anh là máy… A a… Súng máy sao… A a… đụt Tiểu Tĩnh… Thật thoải mái… A… Tử cung về… về chỗ cũ rồi… A a a a a… sắp chết rồi…”
Tiểu Tĩnh quên mình, mà mặt sẹo cũng quên mình, hai người làm việc không biết mệt mỏi, thẳng đến giữa trưa, mới rốt cục mệt mỏi ngã xuống. Hai người nằm ở trên mặt đất, dựa vào một đống thùng giấy, thở dốc.
“Lát nữa, lát nữa về tìm bạn trai em đi…”
“Không cần… Tiểu Tĩnh không nhúc nhích được… Hơn nữa, như vậy không có cách nào gặp anh ấy…”
Vậy làm sao bây giờ?
“Hôm nay, hôm nay Tiểu Tĩnh… ở cùng anh Long cả ngày… Được không…”
Cả ngày.
